Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1333 : Trúng kế?

Ngày đăng: 07:44 30/04/20


Triệu Giai đi rồi, nhưng những người ở lại thì mê man, bàng hoàng.



Lúc bắt đầu sự việc, trong lòng các đại thần trong điện đều vô cùng hiểu, rõ ràng, mục đích mà Hồ Nghĩa đứng ra, chính là muốn giành lấy đại quyền tài chính của Quân Khí Giám, nhưng theo tiến triển của sự việc, tình hình trở nên vô cùng phức tạp. Màn biện luận của đám người Lý Kỳ, Lý Cương, đã làm xáo trộn toàn bộ sự việc. Tuy rằng thành công trong việc kiếm được chén canh từ Quân Khí Giám, nhưng lúc này trong điện ngoại trừ Tần Cối, Trịnh Dật và những người có lối tư duy nhanh nhẹn, hơn phân nửa đại thần đều không kịp phản ứng, rốt cuộc tình huống này đối với bọn họ mà nói, là tốt hay là xấu.



Lượng tin tức lớn như vậy, bọn họ cần có đủ thời gian mới có thể tiêu hóa được.



Tuy nhiên, đây cũng là bởi vì những người đứng ở đây đều là một số người mới. Nếu như là thời Lục Tặc, bọn họ sẽ nắm bắt được một số điểm mấu chốt rất nhanh chóng, và có thể nhanh chóng phán đoán được mình có thể được cái gì và mất đi cái gì trong tình huống tài chính minh bạch này.



Buổi triều vừa kết thúc, Lý Kỳ hất trường bào, đi nhanh ra ngoài, biểu hiện vô cùng tức giận, giống như vừa phải chịu một sự thiệt thòi lớn vậy, các đại thần đứng ở phía sau đều lần lượt nhường đường, không ai hy vọng vào lúc đó, lại chọc tức vị nhất phẩm trong triều này thêm nữa.



- Thiếu Tể, ngươi thật đúng là liệu sự như thần nha!



Lý Kỳ là đại thần đầu tiên rời khỏi, còn Tần Cối lại là tới sau cùng mới đi ra, một quan viên mang khóe miệng mang một nụ cười thắng lợi nói với y.



Tần Cối nhìn bóng lưng của Lý Kỳ phía xa, trong ánh mắt mang theo một tia trầm tư, thản nhiên nói:



- Ta tuyệt không phải người thắng, mà hắn cũng không nhất định là kẻ thua, người xem thường hắn, đều phải nếm quả đắng, nước này đúng là càng ngày càng đục rồi.



Khi nói xong lời cuối cùng, trong mắt của y lộ ra một tia hoang mang.



- Xu Mật Sứ, Xu Mật Sứ, xin dừng bước.



Lý Kỳ vừa mới ra khỏi hoàng cung, đang chuẩn bị lên xe ngựa, chợt nghe phía sau có người gọi hắn. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Trịnh Dật đang chạy về phía hắn, vì thế ngừng lại, đợi Trịnh Dật đi đến trước mặt, hỏi:



- Tam Ti Sứ có chuyện gì không?



Giọng điệu vô cùng xung động.



Trịnh Dật thở nhẹ ra, nói:



- Chuyện hôm nay, không có quan hệ gì với ta.



Cho dù đã gia nhập con đường làm quan, nhưng tính cách quân tử của y vẫn không thay đổi, nói chuyện đơn giản rõ ràng. Cũng chưa từng chơi mấy trò như thế này, đây chính là điểm khác nhau giữa y và đám ngụy quân tử Tống Ngọc Thần kia.



Lý Kỳ hồ nghi nhìn y, hỏi:



- Chẳng lẽ Tam Ti các ngươi không đố kỵ với Quân Khí Giám ta sao?



Trịnh Dật gật đầu nói:



- Phải, quả thực ta vô cùng muốn có được sự ủng hộ của Quân Khí Giám các ngài, nhưng ta sẽ không dùng loại thủ đoạn này, cho dù muốn dùng, ta cũng sẽ thương lượng với ngài trước, tranh thủ nghĩ ra một phương pháp để các bên cùng có lợi.



Hiển nhiên, y cũng nhìn ra chuyện này có người thao túng phía.



- Vậy sao?



Trịnh Dật gật đầu. Nói:



- Ta cảm thấy việc này là có người cố ý gây chia mối quan hệ giữa ta và ngài.



- Ai?
- Ngồi đi.



Lý Kỳ gật đầu, ngồi đối diện Bạch phu nhân, nói:



- Cha vợ hiện tại như thế nào rồi?



Bạch phu nhân cười nói:



- Y thuật của vị nữ thần y này quả thật là danh bất hư truyền, hiện giờ lão nhân ở nhân khỏe hơn, đã có thể xuống giường đi lại rồi.



- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.



Lý Kỳ cũng thở phào một cái. nếu quả thật Bạch Thì Trung vì vậy mà có điều gì, nhất định không phải một tin tốt đối với hắn và Bạch Thiển Dạ, lại đặt sâm núi lên bàn, nói:



- Đây là sâm núi mà lần trước đặc phái viên Cao Ly tặng cho con, nghe nói là sâm núi trăm năm, hy vọng có ích cho cha vợ.



- Cảm ơn.



Bạch phu nhân nhẹ nhàng gật đầu, cười nói:



- Còn nữa, lần trước ngươi thay chúng ta Bạch gia lấy lại từ trong tay Lưu Thập Nương, kỳ thật mấy món đồ cưới của ta và Thất Nương cũng chẳng là gì, quan trọng là những bức thư họa của lão nhân, đây chính là bảo bối của lão nhân, lúc trước ta cũng muốn kêu Lưu Thập Nương châm trước một chút, không ngờ là ngươi sớm đã nghĩ tới điểm này.



Lý Kỳ cười ha hả nói:



- Mẹ vợ đã biết rồi.



Bạch phu nhân cũng suy nghĩ một chút, trong lòng chắc chắn là được, nói:



- Hôm nay ta kêu ngươi đến, chủ yếu vẫn là hy vọng ngươi có thể thay chúng Bạch gia ta, đến nói chuyện quyên giúp với Cao Nha Nội. Tuy rằng Lưu Thập Nương vẫn đang chữa bệnh cho lão nhân, nhưng lão nhân đã không còn nguy hiểm tính mạng, ta vô cùng tin tưởng đối với Lưu Thập Nương, vì thế cũng không muốn kéo dài nữa, đợi nữa Cao Nha Nội sẽ tìm tới cửa.



Lý Kỳ cả kinh nói:



- Nhanh như vậy.



Bạch phu nhân gật đầu, nói:



- Giải quyết ổn thỏa sớm cũng tốt, hơn nữa chuyện này cũng không phải ngày một ngày hai là có thể làm xong, tuy nhiên trước lúc đó, ta còn một việc muốn nói với ngươi.



Lý Kỳ cau mày nói:



- Chuyện gì?



Bạch phu nhân nói:



- Về chuyện mấy ngày trước của Quân Khí Giám các ngươi, Thất Nương đã nói cho ta biết.



Nói tới đây, bà dừng một chút, hơi sầu lo nói:



- Ngươi trúng kế của Tần Cối rồi.