Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1344 : Tiên nữ (2)

Ngày đăng: 07:45 30/04/20


Đặc biệt là tên Chu Hoa đó, nước miếng sắp chảy xuống đất rồi. Hai tay khoanh lại, nhìn giống như là muốn lao tới cướp vậy.



Dù sao Thái Kinh tuổi tác cũng đã cao rồi, mặc dù răng lợi vẫn còn rất tốt. Nhưng vẫn không thể còn được như trước đây nữa. Đại tràng này có thể nói là cấm kỵ của lão. Cho nên khi lão cắn, có lẽ là không đủ lực, đã khiến cho đại tràng này bị vỡ nát ra, không khỏi trợn trừng hai mắt lên, cảm thấy có chút kinh ngạc. Lát sau, chỉ cảm thấy đại tràng này mềm mà lại thơm ngon. Thức ăn vẫn còn trong miệng, lão thật sự là không thể kìm nổi khen ngon.



- Ngon!



Đã có người nói ra khỏi miệng từ “ngon” này, người nói ra chính là Trịnh Dật.



- Món Cửu chuyển Kim Đan này thật sự có thể gọi là ngũ vị chua, ngọt, thơm, mềm, mặn đầy đủ. Mùi vị cũng thật là độc đáo.



Những người trong đội bình phẩm còn lại cũng lần lượt gật đầu. Món Cửu chuyển Kim Đan này nói ngọt là mặn, nói mặn là chua, nói chua là cay, không thể nói rõ được cảm xúc. E là chỉ có lưỡi của Hoàng đế mới có thể nếm rõ được hương vị trong đó. Đây thật sự là một món ngon mang lại cảm giác thách chiến đấy!



Tả Bá Thanh mỉn cười nói:



- Tam ti sứ nói không sai, tuyệt vời nhất chính là bên trong dùng dầu dạ dày chiên giòn làm nhân, một vàng một đỏ, một trong một ngoài. Chất bên ngoài mềm như vậy, mà bên trong lại cảm giác giòn trơn, hương vị cũng rất vừa miệng. Hơn nữa vị canh đậm đà, cộng thêm hương vị món ăn này thanh mát. Tổng cộng có chín loại hương vị. Không chỉ như vậy, đại tràng này cuộn lại thành 8 tầng, lại cộng thêm bên trong lại giòn tan, tổng cộng có 9 lớp. Cửu chuyển Kim Đan quả đúng là hoàn toàn xứng đáng.



Trương Xuân Nhi nói:



- Không hổ là Tả tổng quản, vừa nhìn đã có thể đoán ra được điều kỳ diệu trong món ăn này rồi. Trương Xuân Nhi thật sự khâm phục vạn lần.



- Đâu có, đâu có.



Thái Kinh ăn xong sau cùng. Món ăn này vừa ăn xong đã thật sự không kiềm chế được liền nói:



- Càng quý chính là đại tràng này khong bị dính răng. Có thể thấy được chín rất nhừ, nhưng lại không thể quá nhừ, tránh bị biến hình. Điều này đối với yêu cầu khi nấu cũng rất cao. Tất cả đều hầm cách thủy. Ha ha, tài nghệ nấu bếp của Trương Nương Tử thật sự đã đạt lên tới cảnh giới xuất thần nhập hóa rồi.



Nên nhớ món đại tràng này ở thời đại này chưa có người ăn. Đặc biệt là nhà giàu, hầu như đều không ăn. Có thể làm ra món ăn từ nguyên liệu bình thường như vậy, làm được hương vị ngon như vậy, chắc chắn là cũng đã có bản lĩnh lớn rồi!



Mấy vị bình phẩm là ngươi một câu, ta một câu, cứ thế lần lượt được nói ra. Nhưng họ không có chú ý tới những quan khách vẫn chưa được ăn đó phía sau, nước miếng cũng đã sắp trào ra rồi.




Đây là đang làm cái gì thế?



Mọi người thấy thế không hiểu ra sao cả.



Chiếc lều này căn bản là được thiết kế đặc biệt. Mấy người gõ một hồi liền dừng lại, chỉ thấy Ngô Tiểu Lục và hai đồ đệ của hắn từ trong lều đi ra, chạy nhanh về bốn hướng, cầm những bó đuốc đã tắt hết rồi.



Trên đài thoáng chốc đã ảm đạm hẳn xuống.



Thái Kinh tuổi già hoa mắt, nhưng vẫn cố gắng nhìn lên đài, sợ bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.



Chỉ thấy máy người đó có sợi dây buộc bốn xung quanh chiếc lều, từ từ kéo xuống. Ngoài ra còn có mấy người thì dùng tay kéo. Chiếc lều đó từ từ mở ra bốn xung quanh. Bỗng nhiên một luồng ánh sáng từ trong lều chiếu ra.



Hai đường, ba đường, bốn đường.



Hào quang vạn trượng.



Ánh sáng này vô cùng đặc biết, thật sự giống như là tràn ra vậy, vẫn là hình vuông đấy.



Trương Xuân Nhi nhìn thấy thế mà hoảng sợ. Lẽ nào hắn thật sự mời tiên nữ.



Còn tất cả mọi người dưới đài đều đứng lên, thân người hơi ngả về phía trước, không để ý tới hào quang chói mắt, trừng hai mắt lên nhìn chùm ánh sáng đó.



Cùng với bốn bức tường của lều từ từ được rơi xuống đất, món ăn của Lý Kỳ cuối cùng cũng hoàn toàn được hiện lên trước mắt mọi người. Tất cả mọi người đều thở dốc kinh ngạc, chỉ thấy một vị “tiên nữ” dáng vẻ hàng nghìn vạn đứng trong vầng sáng.



Lý Kỳ bên trên đưa tay ra hướng về phía “tiên nữ” bình tĩnh cười nói:



- Đây chính là món ăn mà hôm nay ta chuẩn bị, Quan Âm nghìn tay.