Bắc Tống Phong Lưu

Chương 173 : Ngốc kê tán

Ngày đăng: 07:23 30/04/20


Lý Kỳ quay lại với mấy cái bếp. Nhìn thấy Hồng Thiên Cửu chính đang cầm một cái xiên đùi gà nướng, một bộ dương dương đắc ý. Đám người Cao nha nội và Chu Hoa thì đầy tò mò nhìn cái đùi gà sắp cháy thành than kia. 



Lý Kỳ nhìn choáng váng, hỏi: - Các ngươi đang làm gì vậy? 



Hồng Thiên Cửu cười đắc ý nói: - Nướng đùi gà! 



- Ngươi lấy đùi gà này ở đâu? Lý Kỳ buồn bực hỏi. Còn sớm mới tới giờ ăn cơm. Hơn nữa đám tiểu nhị đang bận rộn sắp xếp công cụ, nguyên liệu còn chưa được gỡ xuống.



Hồng Thiên Cửu cười hắc hắc đáp: - Tất nhiên lấy từ trên xe xuống rồi. 



Đúng là một tiểu tử không có tố chất. Lý Kỳ trừng mắt hỏi: - Ai dạy các ngươi nướng đùi gà như vậy? 



Hồng Thiên Cửu chỉ tay về phía sau: - Lục Tử cũng nướng như vậy mà. 



- Cái gì? 



Lý Kỳ quay đầu nhìn. Chỉ thấy Ngô Tiểu Lục chính đang ngồi núp phía sau cái bếp ở cuối, cầm trong tay một xiên đùi gà nướng nướng. HÔm qua Lý Kỳ đã nói bí quyết nướng thịt cho bọn chúng. Mục đích chính là vì để bọn chúng dạy cho những người khác. Ai mà ngờ, những người khác còn đang loay hoay sắp xếp, thì tiểu tử kia đã bắt đầu nướng ăn. 



Nhưng nói trở lại, trình độ đắp bếp nhóm lửa của tiểu tử Ngô Tiểu Lục này khá cao. Tốc độ nhanh hơn người bình thường gấp đôi có thừa. 



Lửa giận trong lòng Lý Kỳ thoáng cái bùng lên, hướng Ngô Tiểu Lục quát: - Lục Tử, ngươi đang làm gì đó? 



Không tốt! Ngô Tiểu Lục mãnh kinh, lập tức dấu đùi gà ra phía sau, xoay người lại, cười hắc hắc nói với Lý Kỳ: - Đâu, đâu có làm gì đâu. 



- Không làm gì?



Lý Kỳ cười lạnh một tiếng, hướng Ngô Tiểu Lục ngoắc tay. 



Ngô Tiểu Lục biết kiếp này tránh không khỏi, vẻ mặt cầu xin đi tới bên cạnh Lý Kỳ. 



- Vươn tay ra. 



Ngô Tiểu Lục duỗi tay trái. 



- Tay phải. 



Ngô Tiểu Lục đặt tay trái sau lưng trước, mới duỗi tay phải ra. 



Hành động này của Ngô Tiểu Lục làm Lý Kỳ càng tức giận: - Cả hai tay.



- Dạ? 



- Dạ cái gì, nhanh lên. 



- Vâng. 



Ngô Tiểu Lục cúi đầu, trình ra cái đùi gà còn chưa nướng chín. 



Lý Kỳ nhận lấy đùi gà, nói với Ngô Tiểu Lục: - Tối hôm qua ta đã dặn ngươi thế nào? Ta bảo ngươi dạy những người khác cách nướng trước. Còn phải để cho khách hàng thưởng thức trước. Tiểu tử ngươi coi lời ta như gió thoảng bên tai phải không? 


Lý Kỳ nhún vai đáp: - Rượu này giống như rượu Oanh Thiên, chỉ có thể uống trong thời gian ngắn. Đã quán bar không mở, thì rượu này cũng không có cơ hội xuất hiện. 



Cao nha nội sững sờ: - Ai nói quán bar không mở? 



- Đúng vậy, đúng vậy. Hồng Thiên Cửu gật đầu. 



Hừ, giờ mới biết sai à? Lý Kỳ gãi lông mày, nói:



- Chính là các ngươi 



Hồng Thiên Cửu buồn bực nói: - Được rồi, đệ đáp ứng huynh, không chỉnh mấy người Tống Ngọc Thần nữa. Chúng ta không đáng vì bọn chúng mà tổn thương hòa khí. Nói xong, lại hướng Cao nha nội nói: - Ca ca, huynh nói có đúng không? 



Hiện tại Cao nha nội cũng phản ứng tới, miệng nhếch lên, cơ mặt co rúm: - Rồi, rồi, ta đáp ứng ngươi, hôm nay tạm tha bọn chúng. Dù sao về sau có rất nhiều cơ hội. Tuy nhiên, ngươi không được lừa ta. 



- Yên tâm, ta đâu dám lừa gạt nha nội.



Lý Kỳ cười ha hả, vươn tay nói: - Đưa đây. 



Cao nha nội sững sờ: - Đưa cái gì? 



- Ngốc Kê Tán chứ cái gì. 



Lý Kỳ cười nói: - Thứ này để bên người các ngươi, ta có chút lo lắng. 



- Ngươi cũng quá coi thường bản nha nội rồi. 



- Điều này có quan hệ tới danh dự của Túy Tiên Cư, cho nên phải cẩn thận chút.



- Đúng là dong dài. 



Cao nha nội không kiên nhẫn phất tay về phía Lục Ngàn, nói: - Đưa cho hắn. 



Lục Ngàn lên tiếng, thoáng cái móc ra bốn năm bao Ngốc Kê Tán đưa cho Lý Kỳ. 



Lý Kỳ nhận lấy, cả kinh nói: - Nha nội, ngày nào ngài cũng mang theo nhiều Ngốc Kê Tán bên người như vậy? 



Cao nha nội tức giận nói: - Thế là còn ít đấy. 



Lý Kỳ hít một hơi khí lạnh. Quả nhiên là cực phẩm, cười ngượng ngùng nói:



- Ngài xác định đây là xuân dược? 



Hồng Thiên Cửu nói: - Đương nhiên, hơn nữa còn là xuân dược thượng đẳng. 



Cao nha nội khẽ nói: - Đúng vậy. Nếu không tin, ngươi tìm phu nhân của ngươi thử xem. 



Dm! Kiến nghị này thật quá hấp dẫn. 



Toàn thân Lý Kỳ run lên, cả người đều choáng váng.