Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1364 : Vô song thưởng

Ngày đăng: 07:45 30/04/20


Dưới đài Trịnh Dật rất muốn đứng dậy, muốn ủng hộ những lời này của Lý Kỳ, nhưng y không thể, vì Lý Kỳ rõ ràng đang khiêu chiến địa vị thống trị của Nho học, mà gia tộc Trịnh gia cũng là gia tộc sĩ phu, nếu như y đứng ra, sẽ mang đến ảnh hưởng tiêu cực không nhỏ cho Trịnh gia, chỉ có thể thầm kêu với Lý Kỳ mấy tiếng tốt ở trong lòng.



Trịnh Dật không dám khen, nhưng có mấy người thì dám, đó chính là nhóm mấy tên ngốc Cao Nha Nội, Hồng Thiên Cửu, bọn họ vẫn luôn là thiên địch của các tài tử, thường coi thường những người đọc sách, cho nên bọn họ rất tán thưởng những lời này của Lý Kỳ, không quan tâm Lý Kỳ nói có lý hay không có lý.



- Nói rất đúng!



- Lý đại ca, nói thật sự rất hay.



- Bốp bốp bốp!



Bọn họ đồng loạt vỗ tay, những học viên ngồi phía sau cũng bắt đầu vỗ tay.



Duy chỉ có quan viên ở giữa không một ai vỗ tay.



Không khí có vẻ quái dị.



Trong tiếng vỗ tay, Tần Cối trầm ngâm một lát, mí mắt đột nhiên nâng lên, nhìn về người ngồi phía sau bên tay trái của y, nhẹ nhàng gật đầu, động tác rất nhỏ, nhưng không tránh được hai mắt của một người.



Người này đúng là Bạch Thiển Dạ, nàng nhìn thấy động tác này của Tần Cối, trong mắt không khỏi hiện lên một chút lo lắng.



Tràng vỗ tay vừa ngừng, người phía sau bên trái Tần Cối lập tức nói: - Xin hỏi Xu Mật Sứ, ngươi nói những lời này, là đang phê bình Nho sinh trong thiên hạ sao? Hay là phê bình Nho học?




Lời này vừa nói ra, bên dưới lại xôn xao.



Bọn họ cũng không ngẫm lại, việc buôn bán Lý Kỳ đã thành tinh, không ngờ không bán Tuyệt Thế Vô Song kiếm tiền, còn miễn phí đưa tặng, đây quả thật là không thể tin nổi.



Lý Kỳ lại nói:



- Nói là tặng, nhưng thật ra có điều kiện, không phải ai cũng có tư cách này, đối tượng mà ta tặng, chính là nhân sĩ thành công trong các lĩnh vực, mặc dù là tên ăn mày, nếu ngươi có thể làm được giống Hồng Thất Công, trở thành bang chủ Cái bang, lại trừ bạo giúp kẻ yếu, ta cũng có thể đưa ngươi một thùng Thiên Hạ Vô Song. Vì thế, ta thành lập một giải thưởng, ta gọi là Vô Song Thưởng, giải thưởng này dù xuất thân nào, học phái nào, nghề nghiệp nào, giới tính nào, chỉ cần ngươi có cống hiến trọng đại đối với quốc gia, là có thể đạt được giải thưởng này. Tuyệt Thế Vô Song làm trong ba năm, vậy thì giải thưởng này ba năm phát một lần, trong ba năm này, sẽ có người đến khắp nơi trong cả nước khảo sát. Đương nhiên, người đạt được giải thưởng này, lấy được không chỉ là một thùng Tuyệt Thế Vô Song, mặt khác còn có tiền thưởng hậu hĩnh, mà tiền thưởng này lấy từ ngân sách Vô Song Hội mới thành lập, tiền thưởng nhiều hay ít, căn cứ vào ngân sách của Vô Song Hội mà định ra.



Vô Song Thưởng? Cao Nha Nội nghe xong hai mắt phát sáng, đột nhiên đứng dậy, hưng phấn hô: - Vậy tình thánh chính là một nhân sĩ thành công trong lĩnh vực tình, chẳng phải có thể đạt được Vô Song Thưởng này.



- Ha ha ha!



Một câu nói kia, nhất thời khiến không ít người cười phá lên.



Vấn đề này cũng khiến Lý Kỳ ngơ người, ngơ ngẩn trong một lát, mới lắc đầu nói: - Cái này --- không thể tính, Vô Song Thưởng nhằm vào nhân sĩ thành công, là nhân sĩ cống hiến vì quốc gia, mà tình thánh chỉ tạo phúc cho chính mình mà thôi, hơn nữa còn làm tổn thương đến người khác, bởi vì ngươi nhiều một nữ nhân, thì một nam nhân Đại Tống ta thiếu một cơ hội lấy vợ.



Mọi người nghe xong, thật sự là nhịn không nổi, đều ha ha phá lên cười.



----------oOo----------