Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1373 : Xuất chinh sắp đến

Ngày đăng: 07:45 30/04/20


Phủ Thiếu tể.



Tần Cối một thân một mình ngồi trong phòng thưởng thức trà thơm, nhưng y không giống với đám người Thái Kinh, khi đám người Thái Kinh phẩm trà, chính là toàn tâm thưởng thức sự thoải mái khi vị thơm ngấm vào đầu lưỡi, có chút nhàn nhã, hưởng thụ, còn Tần Cối lại khác, bất kể là y làm chuyện gì, trong ánh mắt luôn chứa một chút ý vị hàm súc.



Một lúc lâu sau, một người đàn ông ăn mặc như quản gia đi vào, kính cẩn nói: - Lão gia, Hộ Bộ Thượng thư và Phạm Cấp sự cầu kiến ngoài cửa.



- Mấy người này, chỉ một chút chuyện lớn cũng không kiềm chế được. Tần Cối dường như đã đoán được vì sao bọn họ tới đây, bất đắc dĩ lắc đầu nói:



- Cho bọn họ vào đi.



- Dạ.



Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy Hộ Bộ Thượng thư Hồ Nghĩa và Cấp sự trung Phạm Hưng đi đến, hai người tiến lên hành lễ nói: - Hạ quan bái kiến Tần Thiếu tể.



Tần Cối đừng dậy chắp tay đáp lễ, đưa tay nói: - Nhị vị mau mau ngồi đi.



Ba người vừa ngồi xuống, Phạm Hưng hưng phấn nói: - Tần Thiếu tể quả nhiên liệu sự như thần, hai ngàn tờ Nho báo vừa ra thì đã bị giành sạch, hơn nữa rất được chúng Nho sinh săn đón.



Tần Cối tỏ ra vô cùng bình thản, bởi vì y đã đoán được từ sớm, chứ đừng nói là kinh ngạc gì, chỉ mỉm cười nói: - Vậy sao? Vậy thì tốt, vậy thì tốt, ta chỉ sợ làm cho tiền của Phạm Cấp sự trôi theo dòng nước thôi.



Phạm Hưng vội nói: - Tần Thiếu tể quá lời, chúng ta đều xuất thân là Nho sinh, đối phương vu tội cho Nho học như vậy, nếu lúc này còn không xuất hiện thì còn đợi tới khi nào.



Tần Cối gật đầu cười, cũng không phát biểu ý kiến gì, bởi vì cho dù là học phái nào, đối với y mà nói đều là một công cụ của chính trị. Y là một người thông minh, làm sao có thể bị mấy thứ này trói buộc tư tưởng chứ.



Hồ Nghĩa lại nói:



- Ta nghĩ bây giờ Xu Mật Sứ nhất định vô cùng buồn bực, hắn làm như vậy, chẳng khác nào làm mai giúp chúng ta nha! Thật muốn nhìn thấy nét mặt hiện giờ của Xu Mật Sứ mà.


Lý Kỳ nói: - Đương nhiên là chuyện tốt nha!



Triệu Giai đợi hồi lâu, cũng không đợi được câu tiếp, nói: - Chỉ có như vậy?



Lý Kỳ nói: - Điểm tốt trong đó, tin rằng Tần Cối đã nói xong rồi. Vi thần không cần phải nói lại lần nữa, dù sao thì thời gian của Hoàng thượng cũng quý báu mà.



Triệu Giai bất đắc dĩ lắc đầu nói:



- Khanh đó, ha ha, thôi đi, thôi đi, thật ra từ lâu trẫm đã có ý này, có điều khanh đừng cho rằng việc này không liên quan tới khanh. Khanh vẫn phải dâng tấu chương nêu ra một số ý kiến, dù sao thì kinh nghiệm về mặt này, khanh còn nhiều hơn cả Tần Cối.



Hức, ngươi đây chẳng phải là bảo ta giúp đỡ đối thủ để đối phó chính mình sao, Lý Kỳ lẩm bẩm một câu, ngoài miệng lại nói: - Dạ, vi thần ghi nhớ.



Triệu Giai ừ một tiếng, nói: - Việc này để qua một bên trước đi. Hôm nay trẫm tìm khanh đến là có chính sự muốn thương lượng với khanh. Sứ thần Đại Lý đã đến phủ Ứng Thiên, tin rằng trong một hai ngày sẽ đến kinh.



Lý Kỳ ngẩn người, cười khổ nói: - Xem ra, dường như thần lập tức phải rời kinh rồi.



Sắc mặt Triệu Giai âu lo nói: - Nhưng thế cục phía bắc vẫn chưa rõ ràng.



Lý Kỳ nói: - Phía bắc có Tông Trạch, lão tướng quân Chủng Sư Trung ở đó, tin rằng không có vấn đề gì lớn, qaun trọng là phải xem cuối năm nay.



- Cuối năm?



- Đúng vậy, cuối mỗi năm Tây Hạ đều nộp thuế cống nhất định cho nước Kim. Nếu Tây Hạ dự định độc lập, như vậy năm nay bọn họ nhất định sẽ không giao nộp thuế cống, cho nên thần đoán chừng nếu Tây Hạ muốn độc lập thì nhất định là vào cuối năm nay. Một khi Tây Hạ độc lập, Đại Tống chúng ta có thể chính thức lui ra phía sau xem kịch vui rồi, phía bắc càng không cần lo.



Triệu Giai trầm ngâm một lát, cười nói: - Khanh nói rất có lý, khi nào xuất binh Đại Lý thì do Xu Mật Viện các khanh quyết định, còn chuyện phía bắc thì trẫm đích thân tiếp nhận. Nhưng khanh phải nhớ cho kỹ, lần xuất chinh này của khanh, trẫm không cần khanh nhanh, nhưng nhất định phải lấy được hồi báo về. Khanh phải biết trẫm vì lần nam hạ này, thà là đói bụng cũng không điều động tài nguyên của Giang Nam, càng quan trọng hơn là, thành bại lần này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của chúng ta.



- Vi thần tuân mệnh.