Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1385 : Thế cục trong thiên hạ

Ngày đăng: 07:46 30/04/20


Hai siêu cường quốc Tống cùng Kim, sau một hồi quyết chiến ở Khai Phong, không chỉ thay đổi quan hệ của hai nước, mà còn cải biến vận mệnh của toàn bộ thế giới.



Nếu lúc ấy nước Kim đánh thắng, vậy thì vô cùng nguy hiểm, chỉ ngắn ngủi mấy chục năm, bọn họ đã lần lượt tiêu diệt hai siêu cường quốc là Tống và Liêu. Vậy thì thế giới sẽ xoay chuyển quanh nước Kim rồi.



Điều đáng tiếc chính là nước Kim cuối cùng đã bị thất bại trong gang tấc.



Kỳ thật xung quanh nước Kim vẫn tồn tại rất nhiều nhân tố bất an, chẳng qua trong lúc Hoàn Nhan A Cốt Đả tại vị, quân Kim quá mức mạnh mẽ, khiến cho những nhân tố bất an này vẫn luôn ẩn núp, không dám ló ra, nhưng hiện giờ Thái tổ nước Kim đã chết, mà nước Kim lại gặp phải lần tấn công lớn như vậy, cho nên những nhân tố bất an này toàn bộ xông ra.



Tây Hạ độc lập, Triều Tiên phản kháng, Da Luật Đại Thạch lớn mạnh, tất cả những điều này đều khiến cho Hoàn Nhan Thịnh đau đầu không ngớt.



Thượng Kinh của nước Kim.



Băng tuyết vẫn còn bao trùm mảnh thổ địa rộng lớn này, gió lạnh giống như loan đao, xâm lược mọi thứ xung quanh.



Hoàn Nhan Thịnh ngồi trong tẩm cung, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, bên cạnh ông ta ngồi một người, người này đúng là người có danh xưng cốc thần – Hoàn Nhan Hi Doãn, hiện giờ trên mặt gã cũng không có vẻ thong dong bình tĩnh như trong dĩ vãng nữa, bởi vì thế cục trước mắt đang phát triển theo phương hướng mà bọn họ không thể dự tính được.



Lúc này, một người hạ nhân đi tới, bẩm báo:



- Khởi bẩm Hoàng thượng, Hoàn Nhan Đô thống đến đây.



- Mau khiến Tông Vọng tiến vào.



- Vâng.



Một lát sau, Hoàn Nhan Tông Vọng đi nhanh đến, đầu tiên gã hành lễ với Hoàn Nhan Thịnh trước.



Hoàn Nhan Thịnh duỗi tay ra, nói:



- Tông Vọng, mau ngồi đi.



Hoàn Nhan Tông Vọng ngồi ở bên trái Hoàn Nhan Thịnh.



Hoàn Nhan Thịnh dùng vẻ mặt thân thiết dò hỏi:



- Tông Vọng, hôm nay sắc mặt của ngươi nhìn tốt hơn nhiều rồi đấy!


- Vâng. Thần sẽ an bài người đi sứ Nam triều ngay.



Hoàn Nhan Thịnh lại dò hỏi Hoàn Nhan Tông Vọng:



- Tông Vọng, ngươi cho rằng hiện giờ nên xử lý chiến sự với Cao Ly như thế nào?



Hoàn Nhan Tông Vọng trầm ngâm nửa ngày, nói:



- Mấy năm nay quân ta chinh chiến liên miên, lúc trước lại gặp phải tổn thất thảm trọng, nếu như cứ ép buộc xuất binh với Cao Ly thì cho dù có chinh phục được Cao Ly chúng ta cũng sẽ phải trả giá thê thảm và nghiêm trọng, lúc đó khi chúng ta cần phải nghỉ ngơi lấy lại sức chiến đấu thì thực lực của Nam triều đã tăng lên được một bước dài rồi, có thể nói là vì việc nhỏ mà để lỡ mất việc lớn, hơn nữa, nếu không thể chiếm lĩnh sông Áp Lục, chúng ta cũng không nhất định sẽ chiếm lĩnh được toàn bộ Cao Ly. Vì một nước Cao Ly nhỏ bé mà hưng sư động chúng thì không phải là kế sách tốt nhất.



Hoàn Nhan Thịnh nói:



- Nhưng nếu chúng ta không giải quyết được gì, thì các quốc gia láng giềng sẽ coi chúng ta ra gì nữa, bọn chúng sẽ cho là Đại Kim ta kém cỏi, sẽ càng thêm không tôn trọng Đại Kim, việc này đối cực kỳ bất lợi với Đại Kim.



Hoàn Nhan Hi Doãn nói:



- Hoàng thượng nói rất đúng, thần cho rằng sao chúng ta không giống như Thái Tổ định ra sách lược ngoại giao tự trọng đối với Cao Ly?



Hoàn Nhan Tông Vọng gật đầu hỏi:



- Ý ngươi là một lần nữa gác lại tranh luận về Bảo Châu?



Hoàn Nhan Hi Doãn nói:



- Đúng vậy, chúng ta không đánh Cao Ly không phải do chúng ta sợ bọn họ mà bởi do chúng ta phải đối phó với địch nhân trước, nhưng Cao Ly thì sợ chúng ta, bọn họ tuyệt đối không dám có hành động gì thiếu suy nghĩ, nếu bọn họ dám vượt qua sông Áp Lục thì phải là đi tìm chết, cho nên, đối với Cao Ly, từ đầu đến cuối chúng ta đều nắm quyền chủ động, ta tin tưởng trong lòng người Cao Ly cũng không muốn đối địch với chúng ta đâu.



Hoàn Nhan Thịnh nói:



- Nhưng Cao Ly không nhất định sẽ đáp ứng gác lại việc tranh luận về Bảo Châu.



Hoàn Nhan Hi Doãn cười nói tiếp:



- Chúng ta có thể mượn lời lúc trước của Thái Tổ Thánh Thượng để lấy cớ phái đặc phái viên đi Cao Ly, nói cho bọn họ biết, chỉ cần bọn họ trả về đám dân Liêu lúc trước chạy trốn chết đến Bảo Châu, chúng ta sẽ thừa nhận tất cả Bảo Châu thuộc về bọn họ. Trước kia chúng ta cùng Cao Ly vẫn luôn tranh luận về hai điểm mấu chốt là quyền sở hữu của Bảo Châu cùng với vấn đề di dời hộ khẩu, hiện giờ chúng ta nhường một bước, tin tưởng Cao Ly nhất định sẽ đáp ứng.



----------oOo----------