Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1394 : Người ấy tiều tụy (2)

Ngày đăng: 07:46 30/04/20


Lý Thanh Chiếu ngẩn người, vội nói: - Mời ngồi! Nói xong nàng lại thay Lý Kỳ châm một ly trà, nói: - Thật có lỗi, nơi này thật sự ---.



- Âu Dương Triệt làm việc thế nào, mà ngay cả điểm tâm cũng tiếc, đợi lát nữa ta giáo huấn y, dạy y đạo đãi khách.



Lý Kỳ ngoài miệng nói, nhưng trong lòng lại đặc biệt hiếu kì. Tai vạ đã đến đầu rồi, hơn nữa trượng phu vừa mới chết, nàng sao còn tâm tư viết mấy thứ này. Ánh mắt lướt qua những thứ Lý Thanh Chiếu vừa mới viết, trong mắt hiện lên một chút thoải mái.



- Không không không, chuyện này là Âu Dương tri phủ ---.



Nói được một nửa, Lý Thanh Chiếu liền tỉnh lại, biết Lý Kỳ cố ý nói như vậy, cười khổi nói: - Cái gì là đạo đãi khách. Ta chẳng qua chỉ là một tội phạm sắp chết, Âu Dương tri phủ đã vô cùng thoải mái với ta, ta trong lòng cũng vô cùng cảm kích.



Lý Kỳ nói: - Cái gì mà tội phạm sắp chết. Nếu ta đã đến đây, tỷ sẽ bình an vô sự.



Lý Thanh Chiếu sửng sốt, giọng điệu kiên quyết nói: - Lý Kỳ, ngươi đừng vì ta mà làm rối kỉ cương phép nước, nếu mà như vậy, ta tình nguyện chết.



Trong mắt Lý Kỳ hiện lên nét cười, giọng điệu mạnh mẽ nói: - Nói hay lắm, người làm quan đương nhiên sẽ không làm rối kỷ cương phép nước, nhưng nếu vì người dân cũng sẽ như thế, Thanh Chiếu tỷ tỷ, tỷ lần này nhận tội, ta có thể báo cáo lại tỷ gây cản trở công vụ.



Lý Thanh Chiếu dường như là lần đầu tiên thấy Lý Kỳ chính thức như vậy, không khỏi sửng sốt, kinh ngạc nói: - Gây cản trở công vụ?



- Đúng vậy Lý Kỳ nói: - Triệu tiểu tướng công không phải do tỷ giết chết, tỷ lại tự tiện nhận tội, không phải gây cản trở công vụ thì là gì?



Lý Thanh Chiếu sửng sốt, ánh mắt trở nên ảm đạm, thở dài, - Việc này toàn bộ trách nhiệm là của ta, ta nhất thời lỡ tay, mới hại phu quân.



- Lỡ tay? Hai hàng lông mày của Lý Lỳ nhướn lên, nghĩ thầm rằng, chẳng lẽ thật sự còn có ẩn tình? Ngoài miệng lại tiếp tục nói: - Mặc dù là như vậy, cũng chỉ là ngộ sát, mà không phải là có ý định mưu sát, bản chất hoàn toàn khác nhau.



- Không, ngươi không biết.



- Ta không biết, vậy thì tỷ có thể nói cho biết!




Lý Kỳ nói: - Hiện giờ vụ án này do ta nhận, ta nhất định phải biết ngọn nguồn sự việc, mà không phải là hỏi qua loa cho xong người bị tình nghi, ta nhất định phải lấy khẩu cung tỷ một lần nữa.



Lý Thanh Chiếu gật đầu, nói: - Được rồi.



- Vậy chúng ta hiện giờ bắt đầu.



- Ừ.



Lý Kỳ nói xong dường như phát hiện thiếu gì đó, lại nói: - Tỷ chờ một chút. Nói xong hắn đứng dậy, gọi Âu Dương Triệt đang chờ ở bên ngoài vào.



Lý Thanh Chiếu nhìn thấy Âu Dương Triệt đến, đứng dậy thi lễ, áy náy nói: - Tội phụ đã mang lại không ít phiền phức cho Âu Dương tri phủ, kính xin Âu Dương tri phủ thứ lỗi.



Âu Dương Triệt sửng sốt, thầm nghĩ, Xu Mật Sứ chính là Xu Mật Sứ, bất cứ chuyện gì trong tay hắn đều có thể giải quyết nhanh gọn. Nhưng Lý Thanh Chiếu dù sao cũng là tội phạm, cho nên y cũng không nói gì khách sáo, chỉ nói: - Âu Dương cũng chỉ làm theo công sự thôi.



Lý Kỳ nói: - Những thứ đó để sau hẵng nói, ta định vì Thanh Chiếu --- Lý Thanh Chiếu mà làm lại khẩu cung tỉ mỉ, nhưng hai vị đều biết rằng, ta thật sự xấu hổ cho văn chương của mình, vậy nên mời Âu Dương tri phủ làm thay.



Hắn sở dĩ đổi giọng gọi Lý Thanh Chiếu, vì muốn biểu hiện một thái độ, nếu ta nhận vụ án này, ta nhất định sẽ xử lý theo lẽ công bằng, không làm việc tư.



Trong lòng Lý Thanh Chiếu hiểu được, cũng rất cảm kích.



Âu Dương Triệt gật đầu nói: - Nên thế, nếu ta không ở đây, khẩu cung này cũng thiếu thuyết phục.



Lý Kỳ cười nói: - Lý do này ta thích. Vậy chúng ta bắt đầu đi.



----------oOo----------