Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1400 : Suy nghĩ theo hướng ngược lại

Ngày đăng: 07:46 30/04/20


- Hửm? Đây là cái gì? Màn thầu? Ai nha, thật là buồn cười, thật là buồn cười mà! Đây là cái tên không có tố chất nào vậy, lại tùy tiện ném màn thầu lớn như vậy vào đây chứ. Sặc! Đồ chó hoang, lại ném thêm hai cái vào đây, a a a, táng tận lương tâm mà! Ai ôi, ai ôi, sờ lầm rồi? Đừng đá, đừng đá mà!



- Dâm tặc, đừng chạy.



- Không chạy thì không chạy, ta đi thì được rồi chứ.



- Khốn khiếp, ta muốn giết ngươi.



- Người muốn giết ta nhiều lắm, cô muốn đắc thủ thì trước tiên nên giết hết tất cả những người muốn giết ta còn lại đi, ai nha, đuổi theo rồi, xem tài lặn tự do của ta đây.



- A



- Này này này, cô làm gì hả? Cô nhất định là giả vờ? Ta sẽ không cứu cô đâu.



- Ai cần ngươi cứu.



- Xem ra là thật mà, nữ nhân nha, thật sự là phiền phức.



Một canh giờ sau.



- Này, tên kia, lấy máy sấy cho ta.



- Máymáy sấy?



- Ôi đặc biệt cảm tạ mà, xem ra tối nay khỏi mong được ngủ rồi, ta đặc biệt hận nam nhân để tóc dài mà.



Lý Kỳ ngồi trong phòng hung hăn lấy khăn lau lau mái tóc dài phiêu dật của mình, vô cùng giống một Trinh Tử đi tắm nha!



- Bộ soái!



Lúc này, Mã Kiều đột nhiên đi đến.



Lý Kỳ vừa thấy Mã Kiều thì chỉ tay, thật sự nghiến răng nghiến lợi nói: - Tên khốn kiếp ngươi lại bán đứng ta.



Mã Kiều nói: - Bộ soái, ta không bán đứng ngài, là Triệu cô nương nói có chuyện quan trọng muốn thương lượng với ngài, bảo ta tạm thời lánh mặt một lát. Khi đó ta cũng thực sự rất rất muốn nghĩ cách cứu ngài, nhưng ta không biết bơi lội, chỉ có thể gọi người thôi.



- Ngươi cho rằng ta sẽ tin lời này sao?



- Ít nhất đáng tin hơn lời của ngài.



- Ngươi



Hắn vừa mới nói một chữ thì một nữ tỳ đi vào, nói: - Đại nhân, vị cô nương kia đã tắm xong rồi.
Lý Kỳ tiếp tục nói: - Nhưng cô yên tâm, ta phân biệt chính yếu và thứ yếu rất rõ ràng. Bây giờ sở dĩ ta vẫn ở lại Hàng Châu là bởi vì hiện nay không phải là lúc mà ta ra tay.



Triệu Tinh Yến nói: - Ngươi có thể hiểu được điểm này là tốt nhất.



Lý Kỳ nói: - Nói thật, bây giờ ta vô cùng cần sự trợ giúp của cô. Cô biết bây giờ ta không tiện bại lộ thân phận, có rất nhiều chuyện đều không thể làm được, mà Âu Dương Triệt lại là một tên cứng nhắc, y có thể làm được như vậy đã là vô cùng không dễ dàng rồi, cho nên, ta rất cần cô giúp đỡ.



Triệu Tinh Yến hừ nói: - Nếu không phải ta lo lắng chiến sự phía nam, ngươi sao có thể dễ dàng phát giác ra là ta chứ.



Ngụ ý chính là lần này ta vốn dĩ có thể chơi chết ngươi.



Điều này thì Lý Kỳ thật sự tin tưởng, bởi vì bây giờ nước đã đầy rồi, nếu Triệu Tinh Yến có ý quấy rối một chút, thì hắn thật sự sẽ điên mất, chắp tay nói: - Đa tạ Yến Phúc hạ thủ lưu tình. Bỏ tay xuống, thành tâm thành ý nói: - Nguyện nghe cao kiến.



Triệu Tinh Yến thấy dáng vẻ chân thành của hắn, cũng không có so đo những chuyện kia nữa, hơn nữa nàng cũng không phải là người thích so đo những chuyện nhỏ nhặt này, phải biết là một năm trước nàng còn chuẩn bị đi tranh thiên hạ nữa, nói: - Chân tướng việc này rốt cuộc là thế nào, ta cũng chưa thể biết rõ, nhưng ta cho rằng chúng ta không thể điều tra theo lẽ thường được.



Lý Kỳ ồ một tiếng, nói: - Vậy tra thế nào?



Triệu Tinh Yến nói: - Ngươi đến tra án, mong muốn điều gì?



- Chân tướng.



- Nói dối.



- Lý Thanh Chiếu.



- Cái này thì còn đúng. Triệu Tinh Yến gật đầu, nói: - Nếu bản thân ngươi đã có lòng riêng đến đây điều tra, vậy thì không cần khoác chiếc áo chí công vô tư, nói trắng ra, ngươi phải chứng minh Lý Thanh Chiếu không có tội.



Lý Kỳ ừ một tiếng, nói: - Có thể nói như vậy.



Triệu Tinh Yến nói: - Đã như vậy, thì chúng ta sao không suy nghĩ theo hướng ngược lại.



- Suy nghĩ theo hướng ngược lại?



- Không sai. Triệu Tinh Yến gật đầu nói: - Trước tiên chúng ta nên loại trừ Lý Thanh Chiếu. Nếu Lý Thanh Chiếu nhất định không phải là hung thủ, mà Triệu Minh Thành đích thực là bị đầu độc chết, vậy thì nhất định là có hung thủ.



Lý Kỳ cau mày nói: - Nhưng cũng có thể là Lý Thanh Chiếu trong lúc vô ý để Sơn gia hoa rơi vào trong bình thuốc.



Triệu Tinh Yến lắc đầu nói: - Đây là thứ mà quan phủ điều tra, không liên quan đến chúng ta. Nếu thật sự là như vậy, thì chúng ta còn cần phải điều tra sao. Nói cách khác, nếu chúng ta cũng không tra ra cái gì, thì cho dù là chân tướng thế nào, e rằng ngươi cũng sẽ sử dụng thủ đoạn khác để cứu Lý Thanh Chiếu ra.



Lý Kỳ nghe được cũng cảm thấy rất có lý, nói: - Nếu hung thủ là một người khác, vậy thì trước tiên chúng ta phải hiểu được hung thủ làm sao hạ độc. Nhưng theo ta được biết, lúc đó ngoài trừ Lý Thanh Chiếu và Lý Nguyên Hương ra, thì không ai có cơ hội vào phòng bếp hạ độc. Trừ phi là tự bản thân bao thuốc kia có kịch độc, nếu là vậy, vậy thì Lôi Lão Thực chính là hung thủ, nhưng khả năng này rất thấp.



Triệu Tinh Yến cười nói: - Ta cũng cảm thấy khả năng này rất thấp, nhưng hạ độc thì không nhất định phải vào trong phòng bếp, thực ra ở bên ngoài cũng có thể.