Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1412 : Mỳ lươn tôm viên (1)

Ngày đăng: 07:46 30/04/20


Lý Thanh Chiếu ồ một tiếng, hỏi: - Không biết là món ăn ngon gì?



Lý Sư Sư ánh mắt nhìn về phía chân núi, nói: - Chính là phong cảnh Túy Tiên Sơn Trang xinh đẹp này, ngồi ở đây ăn điểm tâm, bất kể là ăn cái gì, đều sẽ khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái a!



- Sư Sư nói rất đúng, ở nơi phong cảnh xinh đẹp như vậy, thưởng thức mỹ vị, thực là một sự hưởng thụ lớn trong cuộc đời. Lý Thanh Chiếu nhẹ nhàng gật đầu vài cái nói



Tần phu nhân khẽ dựa vào lan can, ánh mắt ngắm nhìn về phương xa, cảm khái đáp:



- Đung vây a! Phong cảnh Giang Nam, quả thật là rất hấp dẫn người, ở đây lâu rồi, ta thậm chí còn không muốn về Biện Lương nữa cơ.



Lý Kỳ nghe được thì cười ha ha. Nói: - Phu nhân không muốn trở về, chỉ sợ không phải bởi vì phong cảnh của Giang Nam đủ đẹp đâu.



Tần phu nhân hơi hơi giật mình, khuôn mặt bất giác khe khẽ ửng hồng, nói: - Lời này của ngươi là có ý gì? Trong ánh mắt còn ẩn chứa một tia nhìn cảnh cáo đe dọa, dường như muốn nói, chú ý lời nói nha!



Nhưng Lý Kỳ có lẽ nào lại sợ nàng, vốn dĩ cũng không thèm để tâm đến, cợt nhả cười nói:



- Ta thấy phu nhân là vì tránh né Vương thúc thúc và Vương a di phải không.



Lý Sư Sư có chút sửng sốt, rồi chợt hiểu được, bụm miệng cười. Nhân tiện ánh mắt liếc xéo Lý Kỳ một cái, đó đúng thật là một tia điện xẹt, vô cùng quyến rũ.



Nhưng Lý Thanh Chiếu nghe vậy thì lại tò mò không dứt, dò hỏi: - Ngươi vì sao lại nói như vậy?



Lý Kỳ ha hả cười đáp: - Thanh Chiếu tỷ tỷ có điều không biết, hai năm gần đây, Vương thúc thúc và Vương a di luôn hối thúc phu nhân tìm kiếm ý lang quân khác, nhưng phu nhân sớm đã quy y cửa Phật. Tâm như nước lặng, hai bên vẫn luôn là giằng co không dứt. Thật ra mà, ta cảm thấy phu nhân tới đây thăm người thật ra chỉ là thứ yếu, chủ yếu vẫn là tới nơi này để tị nạn đấy.
- Ngươi --- ngươi không phải là có rất nhiều công vụ phải làm vội sao?



- Đều đã làm xong hết rồi.



- Cái này ---.



Tần phu nhân không kềm nổi nhìn về phía Lý Thanh Chiếu.



Nào ngờ Lý Thanh Chiếu gật đầu nói: - Lý Kỳ đi cũng tốt, nói cách khác, mấy người chúng ta đều là nữ tử, nếu như đung phai phiền toái gì, tốt xấu cũng có nhất phẩm quan to ở phía trước chống đỡ.



Lý Kỳ lập tức nói: - Vẫn là Thanh Chiếu tỷ tỷ người hiểu ta, kỳ thật đầu bếp chẳng qua chỉ là nghề phụ của ta, hộ hoa sứ giả mới là chủ nghiệp của ta.



Tần phu nhân thấy Lý Thanh Chiếu cũng đã gật đầu đồng ý rồi, vậy nên cũng không nói thêm được gì, chỉ nói: - Tỷ tỷ suy tính thật chu đáo, đem theo một đại phiền toái như vậy, những tiểu phiền toái khác tự nhiên sẽ phải chùn bước.



Lý Sư Sư phì ra một tiếng, bật cười, nói: - Tam nương lời này của tỷ thật sự là hay lắm!



Được lắm, lại chơi trò này với ta à, ta đây sẽ cho ngươi biết thế nào là tương kế tựu kế. Lý Kỳ giơ ngón tay cái lên nói: - Vẫn là phu nhân người có tầm nhìn xa trông rộng nha, được, đợi ta gọi thêm Cao Nha Nội tên đại phiền toái này tới đi cùng chúng ta.



Tần phu nhân vừa nghe thấy đại danh của Cao Nha Nội, gương mặt kia đều bị dọa đến trắng bệch ra rồi.



Bởi vậy có thể thấy được, lực sát thương lớn nhất, vẫn là Nha Nội của chúng ta nha!