Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1427 : Ngô Giới nhập Điền (cuối) (2)

Ngày đăng: 07:46 30/04/20


Trương Hiến đứng ở phía sau, nhìn những tù binh kia. Tuy nói như vậy, nhưng nếu ai bỏ đi thì nhất định khó lòng thoát chết.



Tuy rằng những tù binh này đều là quân đội Cao thị, nhưng bọn họ cũng chỉ vì một miếng cơm thôi, bọn họ không thể nào ai ai cũng là thân tín của Cao thị được. Cao thị muốn lung lạc cũng lung lạc tướng lĩnh, sẽ không lung lạc binh lính.



Ở thời này cũng không thịnh hành nói nghĩa khí, nói trung thành, đánh giặc cho ai mà không phải đánh, huống hồ chúng ta đánh cho Hoàng thượng, danh chính ngôn thuận. Mặt khác, tuy Đoàn Chính Nghiêm không có thực quyền, nhưng cần chính yêu dân, con dân Đại Lý ai ai cũng biết.



Những tù binh này không suy xét quá lâu thì đã quỳ xuống, tỏ ý nguyện ý quy thuận Đoàn Chính Nghiêm, thảo phạt ác tặc Cao thị.



- Tướng quân, chúc mừng, chúc mừng nha!



Một quan tiên phong đột nhiên chạy đến trước mặt Trương Hiến, vẻ mặt rõ ràng vô cùng hưng phấn.



Trương Hiến hiếu kỳ nói: - Vui mừng ở đâu ra?



- Hóa ra người bị tướng quân bắn giết vừa rồi chính là tộc đệ của Cao Bình trấn thủ trấn Thành Kỷ, tên là Cao Sơn. Nghe nói người này cũng là một mãnh tướng dưới tay Cao thị, hơn nữa chúng ta lấy được một lá thư hàm từ trên người của gã. Đúng như Ngô soái dự đoán, bọn họ đang chạy đến cứu viện phủ Kiến Xương, không chỉ như vậy, trong thư còn thấp thoáng tiết lộ, trấn Thành Kỷ không có được bao nhiêu binh thủ thành.



Một phó tướng bên cạnh Trương Hiến nghe xong thì không khỏi vui mừng nói: - Tướng quân, đây chính là một cơ hội tốt nha, bây giờ chúng ta thu hoạch được nhiều chiến mã như vậy, sao không thừa cơ mà vào, gióng một hồi trống làm tinh thần hăng hái cướp lấy trấn Thành Kỷ, đây chính là một đại công nha.
Những bộ lạc này nghe xong, vừa thăng quan, vừa có thể giành được nhiều lợi ích hơn nữa, quan trọng là Đoàn Chính Nghiêm mới là Hoàng đế, ta nghe theo Hoàng đế thì không có gì đáng trách cả, ai cũng không thể nói ta được, thế là đồng ý, tỏ ý nguyện ý quy hàng Đoàn Chính Nghiêm.



Sau khi cướp được thành Duật Tê, Đoàn Thế Văn cũng không rời đi, hơn nữa còn ở lại đây, làm một lá cờ cho Đoàn Chính Nghiêm.



Ngô Giới đương nhiên hiểu được Đoàn Chính Nghiêm để lại Đoàn Thế Văn ở đây là để trông chừng y, nhưng trò chơi của Lý Kỳ và Đoàn Chính Nghiêm, y không muốn tham dự vào. Dựa theo kế hoạch của mình, dẫn theo đại quân thế mạnh tiến vào Đại Lý, lại quét sạch thực lực tàn dư xung quanh Cao thị như gió cuốn lá bay vậy, uy hiếp dụ dỗ, bức những bộ lạc kia quy hành, nhưng y không chạy đến hội họp với Đoàn Chính Nghiêm, mà là một nắng hai sương, một hơi tiến quân tám trăm dăm, uy hiếp trấn Thành Kỷ, nhưng y cũng không tiến công, mà là dựng doanh dựng trại ở chỗ cách trấn Thành Kỷ trăm dặm.



Sau khi Cao Bình biết được tin này thì hoảng hồn, đối phương tới thật sự quá nhan, vội vàng điều binh xung quanh trợ giúp trấn Thành Kỷ, nhưng vấn đề lại tới rồi, nếu điều binh đến trấn Thành Kỷ, vậy phủ Kiến Xương làm sao đây?



Nhưng nếu không điều binh đến, trấn Thành Kỷ là một trong bốn đại trấn của Đại Lý, lại là căn cứ địa vô cùng trọng yếu cũa Cao thị, thậm chí có thể nói là nơi khởi nguồn, lỡ như bị người ta lấy mất, vậy thì cái được không bù nổi cái mất nha.



Ngô Giới không tốn một binh một tốt thì đã đưa ra một vấn đề khó cho Cao thị rồi.



Mà lần này y nhập Điền đã hoàn toàn khuấy đục vũng nước này rồi, cũng tuyên cáo Đại Lý sẽ nghênh đón một chương mới, còn chuyện có phải là Đoàn Chính Nghiêm như bọn họ nghĩ hay không thì không sao biết được.



Bởi vì người chân chính quyết định vẫn đang ở Hàng Châu xa ngàn dặm, hơn nữa còn mới trốn thoát khỏi Quỷ Môn quan, lúc này còn đang nằm trên giường dưỡng bệnh.