Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1458 : Điều chỉnh chiến lược
Ngày đăng: 07:47 30/04/20
Muốn thuyết phục được đám thổ ty này quy phục triều đình, đối với nhiều người có lẽ là một việc phi thường gian nan, chỉ nghĩ thôi đã thấy xa không thể chạm tới rồi, dù sao triều đình nhà Tống cũng chịu nhục hơn trăm năm rồi, nhưng đối với Lý Kỳ, đây chỉ là một bước đơn giản nhất trong kế hoạch xuôi nam khuếch trương của hắn thôi.
Biện pháp rất đơn giản, chỉ cần triều đình ra chính sách cúng rắn khiến cho đám thổ ty này không có quá nhiều lựa chọn, hoặc là quy thuận hoặc là khai chiến.
Chân chính khó khăn ở chỗ, dùng cách nào để đem những thế lực địa phương này dung nhập vào với cấm quân, đây mới là điều khiến Lý Kỳ đau đầu nhất.
Nếu không thể dung nhập tốt được các thế lực có vũ trang này, theo sự chuyển dời chiến sự, rất có thể sẽ tạo thành nội loạn. Một khi chiến tranh khai hỏa, bất kỳ một nhân tố bất ngờ nào cũng có thể thay đổi cục diện chiến tranh được.
Sau khi bọn Ninh Võ rời đi, Lý Kỳ cũng lập tức ra đại sảnh, vừa ra khỏi cửa, Ngưu Cao cùng Đỗ Minh đã thay nhau nịnh nọt hắn, khen đến mức suýt nữa thì khen Lý Kỳ thành Thượng Đế không có gì không làm được rồi, bọn họ thật sự không ngờ có thể giải quyết xong nhanh như vậy, trong lòng thật sự là rất hưng phấn.
Lý Kỳ ngược lại tỏ ra vô cùng bình thản, hỏi:
- Bọn Nhạc Phi, Hàn Thế Trung đi tới đâu rồi?
Ngưu Cao nói:
- Ồ, có lẽ sau giờ ngọ sẽ chạy tới nơi này
- Tốt lắm.
Lý Kỳ lại nói với Đỗ Minh:
- Đỗ Tri phủ, ngươi ở chỗ này cũng phải mười năm rồi, ta tin rằng các ngươi đều vô cùng hiểu rõ về đám thổ ty này, về chuyện hợp nhất những bộ tộc có vũ trang thì ta giao cho ngươi toàn quyền phụ trách đi.
- A?
Đỗ Minh thoáng sửng sốt.
Lý Kỳ nhíu mày nhìn ông ta, không hài lòng lắm bảo:
- Ngươi tự tin chút lên, tỏ ra chút uy nghiêm mà một người Tri phủ nên có nữa, có ta ở đây rồi thì ngươi còn sợ cái gì? Ta làm vậy cũng vì muốn tốt cho ngươi, nếu ngay cả việc này mà ngươi cũng không làm được, vậy thì không phải hoàn cảnh khó khăn khiến ngươi thất bại mà căn bản là do ngươi không có năng lực, đến lúc đó chính ngươi tự đưa đơn xin từ quan đi.
Trải qua mấy ngày giao lưu gần đây, Đỗ Minh đã phi thường lý giải về Lý Kỳ, vị Xu Mật Sứ này không phải là một người thích nói đùa, nhưng ông ta cũng hiểu được dụng ý khi Lý Kỳ làm vậy, Lý Kỳ đơn giản là muốn mượn việc này đưa cho ông ta đầy đủ quyền lực, khiến ông ta giữ vững được chức vị Tri phủ Ấp Châu, đây cũng là một cơ hội tốt cho ông ta, nếu như Đỗ Minh có thể làm tốt, vậy thì trong tương lai ông ta nhất định có thể thi triển hoài bão của mình, nếu như làm không tốt thì con đường làm quan của ông ta phải dừng ở đây, Đỗ Minh vuốt cằm nói:
- Hạ quan tuân mệnh.
- Tốt lắm.
Lý Kỳ gật đầu, nói:
- Không cần để xảy ra việc gì nhiễu loạn tới ta, đây chính là tác dụng khiến cho các ngươi tồn tại, hiện tại ta đi ăn trước một chút gì, sau đó trở về phòng nghỉ ngơi, khi nào bọn Nhạc Phi đến thì nhớ bảo ta.
- Tuân mệnh. Hạ quan (mạt tướng) xin cáo lui.
- Thì ra là thế.
Nhạc Phi gật gật đầu, lại nói:
- Khởi bẩm Xu Mật Sứ, vài ngày trước đó Ngô Giới đưa cho ta một phong mật hàm, y cảm thấy chiến lược chúng ta định ra lúc trước không thể áp dụng cho tình hình chiến sự hiện tại được, hy vọng Xu Mật Sứ có thể điều chỉnh lại chiến lược này.
Lý Kỳ ồ một tiếng, hỏi:
- Ngô Giới nói thế nào?
Nhạc Phi nói:
- Lúc trước chúng ta tính toán dẫn dụ quân Nam Ngô đến Đại Lý, sau đó chặn đường lui lại của quân Nam Ngô, tập trung tiêu diệt quân Nam Ngô ở Đại Lý, đồng thời lại chia binh ra hai đường tấn công Nam Ngô, khiến Nam Ngô rơi vào hoàn cảnh khó cả hai bên, một khi Cao thị thua, thì Đoàn thị nhất định sẽ thuận thế tiến quân Nam Ngô, như vậy thì bọn họ sẽ rơi vào hoàn cảnh phải tác chiến ở cả hai chiến tuyến, nhưng nếu không rút binh khỏi Đại Lý thì bọn họ cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Lý Kỳ gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, lúc trước chúng ta đã bàn bạc như vậy, có gì không ổn sao?
Nhạc Phi nói:
- Thế nhưng Ngô Giới ở Đại Lý nhận được tin tức, lần này Nam Ngô xuất binh không chỉ muốn giúp Cao thị đánh bại Đoàn thị, mà còn muốn chiếm lấy địa khu phía đông nam của Đại Lý, từ đó khai thông tuyến đường đi qua nước Bồ Cam (hiện giờ là Myanmar).
- Thì ra là thế.
Lý Kỳ thoáng nhíu mày, nghĩ thầm rằng, Nam Ngô này thật đúng không phải loại lương thiện gì.
Nhạc Phi tiếp tục nói:
- Ngô Giới nghĩ rằng nếu Nam Ngô xuất binh vì mục đích này thì nhất định sẽ chuẩn bị đầy đủ ở biên giới phía tây, bởi vì nếu chỉ dựa vào hai vạn nhân mã thì không thể nào chiếm lĩnh được một vùng địa khu lớn như vậy. Nếu như chúng ta xuất binh từ biên giớ giữa Nam Ngô và Đại Lý thì rất có thể sẽ gặp phải quân tinh nhuệ Nam Ngô, đến lúc đó nhất đó định phải có một trận khổ chiến, rất khó để bao vây tiêu diệt hủy đi mục đích của Nam Ngô.
Triệu Tinh Yến trầm ngâm nói:
- Nếu Nam Ngô bố trí quân tinh nhuệ ở phía tây, như vậy thì phía Bắc sẽ bị để hư không, nếu chúng ta tập trung tất cả binh lực tấn công từ phương bắc thì nhất định sẽ đạt được kết quả không ngờ đấy.
Người này quả thực không đơn giản a! Hàn Thế Trung không tự giác liếc nhìn Triệu Tinh Yến.
Nhạc Phi gật đầu nói:
- Quân sư nói không sai, Ngô Giới cũng nghĩ như vậy đấy.
----------oOo----------