Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1465 : Đại chiến thành Quảng Nguyên (một)

Ngày đăng: 07:47 30/04/20


Trong vòng ba ngày.



Sau khi Từ Vĩ nghe xong, cau mày, cẩn thận nói:



- Tướng quân không thể sơ suất, vùng Quảng Nguyên Châu có địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công, hai mặt đông tây đều có núi non, đường hẹp, bất lợi với việc triển khai trận hình, càng bất lợi với việc công thành, tuyến đường nam bắc tuy rằng rộng lớn nhưng đối với chúng ta mà nói chỉ có thể tấn công từ cửa bắc, nếu muốn vòng qua cửa nam thì sẽ rất phí công phu. Hơn nữa Lý Tương cũng không phải hạng người hời hợt, gần nhất gã đang cho gia cố tường thành, đào sâu con sông bảo vệ thành trước cửa bắc, lại dẫn nước sông Ấp Giang vào bảo vệ thành, còn chuẩn bị một số lượng lớn khối đá cùng khúc cây nữa.



- Vậy sao?



Ngưu Cao hơi hơi nhíu mày, hỏi:



- Thế còn bên trong thành thì sao?



Từ Vĩ cau mày, nói:



- Tên Lý Tương kia sợ khi đại chiến bùng nổ, đám động chủ sẽ tác loạn trong thành cho nên trong thành cũng là đề phòng sâm nghiêm, các huynh đệ ở trong thành rất khó tìm được cơ hội để xuống tay.



Ngưu Cao trầm ngâm nửa ngày, mới hỏi:



- Nói như vậy tức là bây giờ Lý Tương đã đem chủ lực an bài ở cửa bắc của thành?



- Đúng vậy.



Từ Vĩ lại bổ sung:



- Hơn nữa ở Quảng Nguyên Châu lương thực sung túc, chống đỡ một hai tháng cũng không có vấn đề gì.



Ngưu Cao đột nhiên cười ha ha.



Từ Vĩ hiếu kỳ hỏi:



- Sao Tướng quân lại bật cười.



Ngưu Cao tự tin nói:



- Chỉ cần đội thuyền vừa đến, ta nhất định sẽ phá được thành Quảng Nguyên.



- Chẳng lẽ Tướng quân đã nghĩ ra được kế sách phá thành rồi sao?



Từ Vĩ ngạc nhiên vui mừng hỏi.



Ngưu Cao vẫy vẫy tay, Từ Vĩ lập tức ghé lỗ tai lại gần, Ngưu Cao ghé vào lỗ tai y nói một lúc lâu, y cũng nghe được gật đầu liên tục.



Nói xong, Ngưu Cao vỗ vỗ bờ vai y nói:



- Nuôi binh nghìn ngày, dùng binh chỉ một giờ.




Dây thừng thô to như cổ tay trẻ em hoạt động trôi chảy giữa ròng rọc.



Ba ba ba ba!



Những quả cầu lửa khổng lồ giống như đạn pháo thông thường mang theo khói đen cuồn cuộn bay về phía tường thành.



Mắt thấy những quả cầu lửa này bay tới, binh lính trên tường thành theo bản năng hoảng sợ trốn tránh.



Rầm rầm rầm!



Lúc quả cầu lửa rơi xuống, ánh lửa một mảnh, bóng người đong đưa, cả người cả xe đều bị đạp thành máu thịt mơ hồ, vụn gỗ bay tứ tung. Chỉ một lượt oanh tạc này thôi đã phá hủy hơn hai mươi chiếc xe bắn đá.



Dưới sự yểm trợ của quả cầu lửa, mấy nghìn người phụ giúp xe ngỗng không ngừng tới gần con sông bảo vệ thành.



- Phóng, phóng nhanh!



Có câu “có qua mà không có lại là vô lễ”, Lý Tương đã không thể bình tĩnh được nữa, khẩn trương sai binh lính dùng xe bắn đá ngắm bắn kẻ thù.



Nhưng lời này vừa thốt ra, một trân mưa tên nhanh nhu chớp bắn lại đây, tên dài này có uy lực rất mạnh, đúng là sàng tử nỏ.



Hiện giờ sàng tử nỏ của quân Tống đều đã được lắp đặt đệm lót không khí, an trí phía trên chiến xa đã nhẹ nhàng, khéo léo, linh hoạt hơn rồi.



Rầm rầm rầm!



Chỉ thấy trên tường thành đột nhiên vang lên những tiếng nổ mạnh, khói trắng tràn ra trên tường thành.



- Mau, mau, mau.



Dưới tường thành từng đợt tiếng thúc giục dồn dập.



- Rầm! Rầm!



Chỉ thấy mấy trăm quân Tống dưới sự yểm hộ của khói trắng và cầu lửa, đồng loạt tiến lên, phụ giúp chiến xa nhảy vào trong sông, đã thấy giữa sông đông nghịt đầu người, chỉ trong giây lát đã thấy trong sông dựng lên một đám vật thể giống như trụ cầu, thứ ấy chính là chiến xa vừa được đẩy vào bên trong sông.



Lại thấy mấy trăm tên lính mang theo tấm ván gỗ có bao lá sắt ở bên ngoài xông tới.



Lý Tương cũng bị sặc khói trắng, nhưng khi nghe được âm thanh ồn ào dưới thành thì trong lòng vừa sợ vừa hiếu kỳ, không để ý đến những thứ khác, vọt tới phía trước, phất tay thật mạnh, đẩy đi sương khói trước mặt, vừa nhìn xuống dưới thành thì nhịn không được quá sợ hãi, hét lên:



- Không tốt, bọn họ chuẩn bị bắc cầu cho xe qua.



----------oOo----------