Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1473 : Nguy cơ xuất hiện
Ngày đăng: 07:47 30/04/20
Thật là chuyện lạ mỗi ngày đều có, năm nay lại đặc biệt nhiều.
Từng nghe đến giật tiền, đoạt cơm, cướp nữ nhân, nhưng thực chưa từng nghe đến chuyện cướp thạch tín đấy.
Lý Kỳ nói xong cũng khiến cho bản thân mình mơ hồ, lại nói: - Ngươi --- ngươi nói cái gì, nói rõ hơn một chút.
Tiếu An không nói chậm được: - Thưa đại nhân, chuyện là như vầy, tiểu nhân và Ngọc công tử áp giải một đám dược liệu cuối cùng kia vào mấy ngày trước đã chạy tới cảnh nội Ấp Châu, nhưng vào tảng sáng hôm nay, khi ta đi qua giao giới giữa huyện Thượng Lâm và huyện Vũ Minh, đột nhiên nhảy ra một đám người muốn cướp dược liệu của chúng ta, tuy rằng người của chúng ta cũng không ít, nhưng vẫn không địch lại, chỉ có thể vừa đánh vừa chạy, hiện giờ đã bị bọn họ vây ở trong một rừng cây nhỏ, tiểu nhân phải liều chết mới chạy ra được.
- Cường đạo?
Đầu Lý Kỳ có chút phản ứng không kịp rồi, nói: - Nơi này làm sao có thể có cường đạo, những thổ ty không quy thuận, hiện giờ đều đã chạy đến Nam Ngô rồi, làm sao có thể sẽ có cường đạo?
- Đại nhân, việc này cực kỳ chính xác, ngươi mau phái người đi cứu đi, tiểu nhân sợ Ngọc công tử bọn họ chống đỡ không được bao lâu!
Đúng vậy a, cứu người quan trọng hơn. Lý Kỳ hỏi:
- Bọn họ có bao nhiêu người?
- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, nhưng ít ra có khoảng vài trăm người.
- Nhiều như vậy?
Lý Kỳ mắng to: - Mẹ kiếp, thật sự là một khắc cũng không thanh tĩnh được.
Triệu Tinh Yến nói: - Ngươi định làm như thế nào?
Lý Kỳ dùng sức day day mặt nói: - Còn có thể làm sao, đương nhiên là lập tức phái binh đi cứu nha, đó cũng không phải là dược liệu bình thường, hơn phân nửa đều là thạch tín a, cái này nếu là rơi vào trong tay kẻ cướp, thì cực kỳ không ổn. Cô lập tức bảo Nhạc Phi ---.
Triệu Tinh Yến nhắc nhở: - Nhạc Phi sớm đã đi rồi.
- Đúng đúng đúng, ta đã hồ đồ rồi. Lý Kỳ đột nhiên hỏi: - Vậy ở chỗ ta giờ còn có bao nhiêu người?
- Trên dưới một ngàn người.
Lý Kỳ nói: - Cô lập tức bảo Tửu Quỷ dẫn năm trăm, không, mang tám trăm người đi.
- Để Tửu Quỷ đi? Dứt khoát để ta đi thôi. Triệu Tinh Yến đối với cái đại thúc nửa tỉnh nửa mê kia thật sự là không yên tâm, nếu so sánh ra, nàng thà rằng để Mã Kiều đi.
Lại không biết nếu để cho Mã Kiều thằng nhãi này lãnh binh đánh giặc, vậy thì thật là đại kị của binh gia, bởi vì Mã Kiều người này vừa theo đuổi đẹp, lại theo đuổi công bình, còn không cậy khỏe bắt nạt yếu, thế này thì còn đánh cái gì chứ?
Lý Kỳ không nhịn được nói: - Những chuyện đánh đánh giết giết này cô đi làm gì, cô cũng chớ xem thường Tửu Quỷ nhé, Tửu Quỷ lúc không say đầu óc cũng không thua kém ai đâu đấy, liền quyết định như vậy đi, nhanh lên. Nhanh lên.
Hai gã sai nha còn lại thấy vậy cũng khẩn trương đi tới: - Các ngươi mấy tên lưu manh này. Thật sự là đã cho mặt mũi rồi còn không biết xấu hổ, nếu còn không rời khỏi đây, ta tống toàn bộ các ngươi vào trong đấy.
- Phải không?
Một thanh niên chừng hai mươi tuổi trong đó bỗng nhiên biến sắc, âm u lạnh lẽo cười nói: - Vậy thì thật không có thể tốt hơn rồi, lão tử cũng đang muốn vào xem đây.
Bốn gã sai nha vừa nghe vậy, mặt lộ vẻ vẻ kinh ngạc, nhưng còn chưa chờ bọn họ phản ứng lại kịp, chỉ thấy mười tên đàn ông này đột nhiên rút ra loan đao từ dưới xe đẩy ra, xông đi lên mãnh liệt chém xuống, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
Bốn gã sai nha lúc này đã ngã xuống giữa vũng máu.
- Giết --- giết người.
Bỗng nhiên trước cửa vang lên một thanh âm run rẩy.
Vài tên hán tử ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tên tiểu tử đang đứng ở trước cửa kinh ngạc nhìn bon chúng, tiểu tử này đúng là Nông Ca, y nghe thấy bên ngoài có người cãi nhau, đang định ra xem náo nhiệt, nào biết cửa vừa mở ra, liền thấy bốn gã sai nha bị chặt chết trên mặt đất, không khỏi bị dọa vỡ mật.
- Các huynh đệ giết cho ta a!
Thanh niên kia giơ lên loan đao hét lớn một tiếng.
Chỉ một thoáng, nghe được hai bên vang lên từng trận tiếng bước chân dồn dập, đông nghìn nghịt một mảnh hướng bên này đánh úp lại.
Nông Ca vụt ngẩn ra, lùi về đằng sau, hai tay hợp lại, đem lớn cửa đóng lại, lập tức điên cuồng chạy vào bên trong, la lớn: - Đại nhân, lão gia, không xong, không xong, có thích khách, có thích khách.
Lúc này Lý Kỳ đang trong phòng tự hỏi chuyện thạch tín kia, chợt nghe bên ngoài có người la to, vội đi ra, vừa vặn gặp Mã Kiều, hỏi: - Mã Kiều, xảy ra chuyện gì vậy hả?
Mã Kiều lắc đầu nói: - Ta cũng không rõ ràng.
Lúc này Triệu Tinh Yến cũng từ trong nhà đi ra.
- Đi, đi xem.
Lúc này mới đi được nửa đường, chỉ thấy một gã hộ vệ vội vã đi tới, nói: - Đại nhân, đại sự không ổn, phủ nha này đã bị người bao vây.
- Cái gì?
Lý Kỳ quá sợ hãi.
Triệu Tinh Yến cũng kinh hãi nói: - Phủ nha bị người bao vây quanh sao? Điều này sao có thể?