Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1476 : Có chút "Quái" (1)

Ngày đăng: 07:47 30/04/20


Phòng bên trong, bức tường tầng tầng lớp lớp vẫn bao vây lấy trái tim kia sau khi bị vỡ ra, tình cảm trong lòng Triệu Tinh Yến giống như hồng thủy trào ra, xuyên qua toàn thân, điều này cũng làm cho nàng ngoan ngoãn nằm ở trong ngực Lý Kỳ, tuy rằng sắc mặt vẫn còn tái nhợt, nhưng trong mắt lại ẩn chứa nhè nhẹ xuân ý, khóe môi nhếch lên một tia mỉm cười mê người.



Thế này rất khó làm cho người ta liên tưởng đến Triệu Tinh Yến lúc trước kia.



- Lý Kỳ.



Triệu Tinh Yến đột nhiên nhẹ nhàng gọi lên một tiếng.



- Ừ.



- Hiện giờ bên ngoài nhất định là đang loạn thành một đống, huynh ở nơi này với ta, vậy --- vậy có sao không?



- Ta cũng không phải cao thủ võ lâm, có thể lấy một địch trăm, ta cũng không biết đánh giặc, không thể trong lúc nói chuyện, có thể làm cho tường chắn thành tro bụi, ta là người rất nhát gan, nhưng thật ra là dùng muội để làm cớ trốn ở chỗ này.



Triệu Tinh Yến nhẹ nhàng cười, tuy rằng nàng biết rõ Lý Kỳ là cố ý nói như vậy, nhưng trong nội tâm nàng cũng bởi vậy mà cảm thấy sống tốt hơn một chút, có chút thời điểm nữ nhân hồ đồ một chút, cũng chưa hẳn không phải là một chuyện tốt, nhưng trong lòng hiện ra chua xót, chỉ biết than thở, đáng tiếc ta không sống thêm được vài ngày. Không khỏi cảm khái nói: - Khi ta còn rất nhỏ, phụ thân đã nói ta là một cô gái khiến người đau đầu, sau khi lớn lên, ta cũng liền thuận lý thành chương trở thành một nữ nhân khiến người đau đầu, điểm này bản thân ta cũng biết, kỳ thật ta là người không được yêu mến, tối đa cũng chỉ sẽ làm cho người ta chán ghét, huynh--- huynh tại sao lại yêu thích một nữ nhân như ta chứ.



Lý Kỳ ngẫm nghĩ một chút, mới nói: - Bởi vì muội rất xinh đẹp, vóc người lại đẹp.



Triệu Tinh Yến trên mặt ửng đỏ, mang theo một tia trách cứ nói: - Ta đang thành thật hỏi huynh đấy.



- Ta cũng là ăn ngay nói thật nha, muội thật sự là rất xinh, vóc người lại đẹp a! Lý Kỳ ha hả cười nói, nhưng trong hốc mắt nước mắt lại càng ngày càng nhiều.



- Lẽ nào huynh nhìn người lại chỉ nhìn bề ngoài thôi sao?



- Nhìn nhiều nữ nhân thì có một nửa là như vậy. Khuỷu tay Lý Kỳ lại thêm vài phần lực đạo ôm chặt, nói: - Muội nói rất đúng, muội thật sự là một nữ nhân khiến người khác đau đầu, nhưng từ một khía cạnh khác mà nói, muội lại là một nữ nhân làm cho người ta bớt lo, ta rất may mắn có thể quen biết muội. Bởi vì có muội, ta ít đi rất nhiều đường vòng, kỳ thật lần trước khi chia tay ở Biện Kinh, ta đã muốn giữ muội lại, không cho muội đi, nhưng khi đó ta đây quá mức lý trí, bây giờ nghĩ lại thật sự là cực kỳ hối hận.




- Sau đó thì sao?



- Sau đó.



Lý Kỳ thoáng chần chờ xuống, mới nói: - Sau đó ta sẽ ---



Hắn vưa văn ra khoi miêng, chợt nghe thấy két.. một tiếng, hai người đều hoảng sợ, Lý Kỳ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Lưu Vân Hi đi đến. Nhẹ nhàng nhẹ nhàng thở ra, nói: - Kính nhờ, cô có thể gõ cửa một chút hay không.



Lưu Vân Hi thản nhiên nói: - Đây là nhà ta.



- Ách....



Triệu Tinh Yến sắc mặt đỏ bừng cả lên, nhưng nàng giờ phút này thật không muốn rời đi ngực của Lý Kỳ, nói: - Là nữ thần y a, thật sự là ngại ngùng, quấy rầy cô rồi.



- Ta ngày mai sẽ đổi một cái giường mới đấy. Lưu Vân Hi nói thẳng.



Mẹ kiếp, nữ nhân này nói chuyện thế nào lại cứ chọc người khác tức giận như vậy chứ, người ta cũng đã thế này rồi, cô còn nói như vậy. Lý Kỳ nghe vậy trong lòng rất không hài lòng, nói: - Cô sẽ không đuổi chúng ta đi ra ngoài đấy chứ.



Lưu Vân Hi cũng không có đi qua, mang theo một chút do dự nói: - Kỳ thật --- kỳ thật ---.



Lý Kỳ nghe vậy cả người chấn động, nói: - Có có phải nghĩ ra được biện pháp cứu nàng hay không.



Lưu Vân Hi lắc đầu nói: - Ta không có cách nào, nhưng --- nhưng có một người có lẽ có thể cứu được nàng.