Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1476 : Có chút "Quái"
Ngày đăng: 07:47 30/04/20
Quái Cửu Lang đánh giá Lý Kỳ từ trên xuống dưới một chút, thấy Lý Kỳ tuổi còn trẻ, mà giọng điệu lại lớn như vậy, nói: - Chẳng lẽ ngươi Vương gia hay sao?
- Vương gia? Ngươi cũng quá coi thường ta rồi.
- Vậy hay ngươi Hoàng thượng phải không.
- Vậy ngươi lại quá coi trọng ta rồi. Lý Kỳ cười nói: - Yến Vân Vương, Thiên Hạ Binh Mã Đại Nguyên Soái, Minh Quốc Công, Xu Mật Sứ, đó cũng chỉ là nghề phụ của ta, Kim Đao Trù Vương mới là nghề chính của ta, ngươi nói ngươi có tư cách đàm luận sinh tử của ta sao?
Lời này thật sự là quá trâu bò rồi, bởi vậy có thể thấy được, Lý Kỳ trước kia thật đúng là vô cùng "Khiêm tốn", nếu hắn mà muốn ra vẻ tinh tướng, Mã Kiều chỉ có thể đứng sang một bên mà thôi.
- Kim Đao Trù Vương.
Trong mắt Quái Cửu Lang hiện lên một chút kinh ngạc, lại đánh giá lại Lý Kỳ, đột nhiên hướng tới Lưu Vân Hi cười nói: - Thập Nương, con thật đúng là mệnh tốt, không ngờ con lại gặp được quý nhân lớn như vậy.
Lưu Vân Hi giận nói: - Con cùng với này người đã trở thành kẻ thù.
Lý Kỳ nghe được âm thầm cục tác, người này thật đúng là giảo hoạt, rõ ràng chính là muốn hỏi thân phận của ta là thật là giả, lại nói mịt mờ như vậy.
- Tốt tốt tốt! Quái Cửu Lang cười ha hả, nói: - Không hổ là đồ nhi tốt của của ta. Dừng một chút, lão lại nói với Lý Kỳ: - Quái Cửu Lang ta trị bệnh cứu người hoặc là hại người, vẫn luôn là bằng sự yêu ghét của bản thân. Ai cũng không miễn cưỡng được ta.
Lý Kỳ nói: - Ta với ngươi cũng không sai biệt lắm, làm việc toàn bộ bằng chủ quan, nếu như ngươi không muốn cứu, ta đây đích thật là miễn cưỡng không được ngươi, nhưng ta có thể cho ngươi sống không bằng chết, ngươi hại người còn phải trốn trốn tránh tránh, dùng một ít âm mưu quỷ kế. Ta hại người, cho dù ta đem ngươi đến giữa phố xá sầm uất để chém thành trăm ngàn mảnh, cũng không có ai dám hắng giọng nửa câu.
Quái Cửu Lang trầm ngâm một lát, đột nhiên lời nói xoay chuyển, nói: - Ngươi đã nói mình lợi hại như vậy, xem ra người này ta là không thể cứu rồi.
- Trước đó ta đã nói. Chúng ta là bệnh nhân của ngươi.
Quái Cửu Lang vẫy tay nói: - Vậy ngươi mau vươn tay ra, lão phu đến thay ngươi đem bắt mạch. Giọng điệu này giống như là dùng kẹo để lừa trẻ con vậy.
Quái Cửu Lang cười nói: - Ngươi tiểu tử này cũng quá ức hiếp người khác rồi đi, lão phu nếu cứu được, vậy tự nhiên sẽ cứu, nhưng lão phu thật sự là không cứu nổi, cho dù là ngươi giết lão phu, lão phu cũng không có cách nào.
Lý Kỳ hai tay dang ra, khẽ cười nói: - Ngươi đã gặp qua người làm quan nói qua đạo lý lúc nào chưa.
Quái Cửu Lang tuyệt đối không nghĩ đến Lý Kỳ sẽ ném ra một câu nói như vậy, bật cười ha hả, nói:
- Được! Chỉ bằng một câu nói kia của ngươi, mệnh của nữ nhân này lại thêm nửa tháng.
Lời nói này giống như Triệu Tinh Yến là con kiến lão nắm ở trong tay, sống hay chết, toàn bộ bằng tâm tình của lão.
Sự thật cũng đích thật là như thế.
Lý Kỳ cũng vô kế khả thi, tính cách Quái Cửu Lang này so với Lưu Vân Hi còn muốn quái một ít, làm cho người ta nghiền ngẫm không ra, hắn cũng chỉ có thể thử mà thôi.
- Phụ thân, phụ thân, nương gọi người về ăn cơm.
Chợt nghe trong cốc truyền tới một thanh âm tương đối non nớt.
- Phụ thân?
Lưu Vân Hi, Lý Kỳ quay mạnh đầu nhìn về hướng trong cốc, chỉ thấy một thiếu niên hơn mười tuổi từ trong cốc chạy ra.
Phụ thân! Phụ thân! Ha ha, thật sự là rất thú vị, trời cũng giúp ta a!
Lý Kỳ đột nhiên một tay che mặt mỉm cười.