Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1510 : Lửa thiêu trời đêm
Ngày đăng: 07:48 30/04/20
Vầng trăng nhô lên cao, xung quanh là ánh sáng yếu ớt của những vì sao, không đủ để chiếu rọi mặt đất, từng dải mây mỏng manh thướt tha tựa như bãi cát trắng, gợi ra một nét thần bí khiến ánh trăng trở nên vô cùng quyến rũ
Ở giữa cảng Đông Tri và doanh trại quân chủ lực Đại Tống có một bãi cỏ lau, tên gọi Lô Hồng Độ, dưới nước có vô số tôm cá, ngư dân quanh vùng đều dựa vào đây mà sống.
Đêm nay không có gió, cỏ lau và mặt nước đều vô cùng bình lặng
Bỗng đâu có một tia nước bắn đến
Trong đêm đen, văng vẳng nghe thấy tiếng khỏa nước nhẹ nhàng
Ngư dân nơi đây dù có cần cù lao động đến thế nào, chắc rằng cũng sẽ chẳng có ai nửa đêm lại tới đây bắt cá, hơn nữa đại quân của Lý Kỳ còn đang đóng ở bờ bên kia.
Một lát sau, tiếng khỏa nước ngày một nhiều, nghe như ít nhất cũng phải đến cả trăm con thuyền.
Trên thuyền nghe thấy tiếng một người nói tiếng Nam Ngô:
- Tướng quân, hai mươi dặm phía trước chính là cảng Đông Tri.
Lại nghe thấy một người nói:
- Đi bảo các huynh đệ cẩn thận một chút, nếu để quân địch phát hiện ra, thì chúng ta sẽ thất bại trong gang tấc
Lại có người hừm một tiếng, nói:
- Lũ Đại Tống này chẳng phải hơi khinh thường chúng ta rồi ư, lại dám gióng trống khua chiêng đem hạm đội đóng ở đây, còn bốc dỡ lương thực ngay dưới mắt chúng ta, đêm nay chúng ta càng phải để bọn chúng thấy sự lợi hại, chỉ cần chúng ta có thể đốt trụi đội tàu của quân Tống, thiêu rụi lương thực của bọn chúng, thì quân Tống chắc chắn muốn đứng vững cũng không xong, muốn lui cũng không được, đó chính là lúc chúng ta dốc toàn lực phản công
Bọn chúng tưởng rằng có được sự bao bọc của màn đêm thì động tĩnh của chúng quỷ thần đều không biết, mà nào hay rằng màn đêm chẳng thể nào che lấp được sự tham lam của con người, Hàn Thế Trung sớm đã tính đến việc nội trong hai ngày nay thủy quân Nam Ngô sẽ kéo tới đánh lén
Bởi vì sức mê hoặc này quả thực quá lớn
Có thể nói như vậy, hạm đội này chính là chìa khóa để quân Tống đánh chiếm Thanh Long Phủ, không có chiếc chìa khóa này, đại quân của Lý Kỳ sẽ lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan
Đầu tiên Nam Ngô đã tích trữ đến mấy trăm con thuyền ở bờ Nam, trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, nếu không thể đánh bại quân Nam Ngô trước, quân Tống sẽ rất khó vượt sông, hủy hoại cả hạm đội. Quân Tống sẽ không thể đi trước nửa bước được.
Kế đó, phải hiểu rằng đội thuyền này còn mang theo lương thảo cho quân chủ lực của Đại Tống, nếu như có thể thiêu trụi toàn bộ số lương thảo này, thì đại quân của Lý Kỳ sẽ không có tiếp viện, có lẽ sẽ chết đói ở đây, muốn rút cũng không rút nổi, dù gì thì từ đây rút về Quảng Nguyên Châu đâu phải một ngày là đến nơi
Vì vậy, chỉ cần Nam Ngô thiêu cháy được hạm đội này thì chẳng những không cần lo lắng đến Thanh Long Phủ mà còn có thể xoay chuyển hoàn toàn chiến cuộc, chuyển bại thành thắng
Đây cũng chính là điểm tai hại của việc Lý Kỳ sai Hàn Thế trung vận chuyển lương thực, y chẳng khác nào đang làm xiếc trên dây, mặc dù như vậy có thể khiến quân tiếp viện của bọn họ tránh ra khỏi nơi có chướng khí, cho nên mới nói mọi việc trong cái lợi đều có cái hại
Trong đám lau tươi tốt,chỉ thấy bốn bề rải rác vô số những đốm đen, những đốm đen này hiển nhiên nằm ở những nơi tương đối thấp trong đám lau, bởi những ngọn cỏ lau dài đã che lấp đi ánh trăng duy nhất kia, vì vậy khi nhìn lên chỉ thấy những đốm đen
Ánh lửa xuyên qua đường chân trời rọi tới, khiến binh sĩ rộ lên những tràng cười lớn.
Mà bờ bắc Lô Hồng Độ cũng có một toán người ngựa.
Kì thực nếu quân Nam Ngô lệnh cho người đến đánh lén toán người ngựa này, tin chắc rằng phải dự liệu nhiều hơn so với đến đánh lén cảng Đông Tri.
Mà toán người ngựa này chính là Lý Kỳ, Triệu Tinh Yến, Nhạc Phi và đám Ngưu Cao.
Ngưu Cao cười ha ha nói:
- Được lắm! Đốt hay lắm! Thiêu chết đám nhãi nhép các ngươi. Mẹ nó, còn muốn đánh lén hải quân Đại tống ta à, thật là tự mình đi tìm chỗ chết.
Nhạc Phi nhìn về phía biển lửa đằng xa, cảm thán:
- Hàn tướng quân quả dụng binh như thần, ta thực không bằng y.
Lý Kỳ mỉm cười nói:
- Xem ra cách lí giải Đạo Phật của người Nam Ngô khác xa với Đại tống ta.
Triệu Tinh Yến nghe xong tò mò hỏi:
- Sao huynh lại nói như vậy?
Lý Kỳ một tay vỗ ngực, nói:
- Phật gia không phải có nói rằng, ta không vào địa ngục, thì ai vào địa ngục.
Triệu Tinh Yến cười nói:
- Nếu nói như vậy, binh lính Đại tống ta không hiểu đạo Phật vẫn tốt hơn nhỉ!
Lý Kỳ cười ha ha nói:
- Được rồi, màn diễn này dừng ở đây thôi, Ngưu Cao, lát nữa ngươi đi báo cho Dương Tái Hưng, bảo bọn họ mau chóng tháo dỡ lương thực xuống, Nhạc Phi, ngươi lập tức trở về chỉnh đốn binh mã, đợi đội tàu của Hàn tướng quân đến, chúng ta sẽ chuẩn bị vượt sông, sau đó tiến thẳng đến Thanh Long Phủ.
Các tướng sĩ đồng thanh đáp:
- Tuân mệnh!