Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1521 : Thanh toán nợ cũ

Ngày đăng: 07:49 30/04/20


Thời điểm Lưu Khánh Thanh ra khỏi thành dẫn theo không ít người, có tận vài ngàn người nhưng tù binh đã bị quân Tống tiếp nhận ở nửa đường rồi, mà binh lính ban đầu để áp giải tộc nhân thì đương nhiên không thể đi theo đến doanh Tống được, trên đời này vẫn chưa có ai mang theo vài ngàn binh mã chạy tới cầu hòa với người khác đâu, khiêu chiến thì thật ra có không ít rồi.



Cho nên, sau khi trải qua lần tiếp nhận của Dương Tái Hưng thì bên người của Lưu Khánh Thanh cũng có vẻ nhân sự đơn bạc chút, chỉ có hơn mười người tùy tùng mang theo một ít lễ vật muốn tặng cho Lý Kỳ thôi, còn bên người Lưu Khánh Thanh vẫn là hai khuôn mặt cũ, Tô Thanh Nguyên cùng Đỗ Vân Hà.



Mặc dù đây là lần đàm phán thứ hai của hai bên, nhưng lần trước là bên Nam Ngô tới để vấn tội đấy, cả hai bên đều giả vời giả vịt nên cũng không bàn được những chuyện thực chất quan trọng.



Nhưng mà lúc này là tới cầu hòa, cho nên cũng không thể nói nhập làm một được, nói một cách nghiêm khắc thì có thể nói rằng đây là lần đầu tiên hai bên đàm phán với nhau.



Nếu là lần đầu tiên đàm phán thì dĩ nhiên sẽ là một lần đàm phán dò xét lẫn nhau rồi, bên Nam Ngô đề xuất điều kiện của họ, phía Đại Tống cũng nói ra điều kiện của mình, sau đó mới có thể tiến vào giai đoạn đàm phán chân chính được.



Đây có thể nói thành là quy trình cơ bản.



- Khởi bẩm Xu Mật Sứ, đặc phái viên của Nam Ngô đã ở bên ngoài cầu kiến.



- Khiến cho bọn họ vào đi.



Hôm nay Lý Kỳ đã nắm chắc thắng lợi trong tay rồi, tất nhiên sẽ không giả vờ giả vịt nữa, chạy ra nghênh đón đặc phái viên của Nam Ngô, nếu như làm một thương nhân thì mặc cho có ưu thế lớn thế nào thì hắn vẫn là thường dùng khuôn mặt tươi cười chào đón người khác, bởi vì thương nhân kiêng kị nhất là đắc tội với người, mặc kệ người nọ nghèo túng đến cỡ nào thì ngoài mặt vẫn phải mỉm cười, nói cách khác là cho đủ mặt mũi, về phần trong lòng nghĩ thế nào thì là một chuyện khác, đây là sự dối trá mà một người thông minh nên có.



Tuy nhiên lúc này Lý Kỳ đại diện cho Đại Tống, một quốc gia lớn ở Trung Nguyên, cho nên nhất định phải dùng khí thế áp đảo đối phương, đối đãi với đối phương như thuộc hạ của mình vậy.



Đám người Lưu Khánh Thanh tiến vào trong đại trướng, liếc mắt thấy Lý Kỳ, cảm thấy người này phi thường trẻ tuổi, tuy rằng ông ta đã sớm nghe nói Kim Đao Trù Vương là một người rất trẻ tuổi rồi nhưng lúc tận mắt nhìn thấy thì trong lòng vẫn khó tránh khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn một mực cung kính chắp tay với Lý Kỳ:



- Hàn lâm học sĩ Nam Ngô Lưu Khánh Thanh bái kiến Xu Mật Sứ Đại Tống.



Hai người Đỗ, Tô đều thi lễ với Lý Kỳ.



Không có biện pháp, binh của người ta đã cưỡi trên cổ mình rồi, bọn họ nhất định phải cúi đầu thôi.



Cũng không có nghĩa là Lưu Khánh Thanh là một kẻ nhu nhược, còn Dương Anh Nhị kia là một khối xương cứng, chỉ là sứ mệnh của bọn họ không giống nhau thôi, hơn nữa đối mặt với bất đồng khó khăn, lúc này cho dù sai Dương Anh Nhị đến thì cứng rắn cũng phải thay thành mềm mỏng.



Đương nhiên, bởi vì tính cách của Lưu Khánh Thanh khá ôn hòa, mà Dương Anh Nhị thì khá táo bạo, vì vậy Trương Bá Ngọc mới sẽ an bài như vậy.



- Hữu lễ, hữu lễ, tại hạ là Lý Kỳ.




- Nhưng thực tế thì sao, các ngươi biến đổi các biện pháp cưới lấy tài vật của dân chúng hai châu Ấp, Khâm, nơi này ngồi không ít tù trưởng của hai châu Ấp, Khâm, bọn họ đều hiểu rất rõ ràng, không chỉ như thế, các ngươi còn cấu kết với La Hổ cùng không ít thổ ty địa phương khác, từ quốc gia của chúng ta buôn người vào làm nô tỳ, thậm chí mưu toan một lần nữa xâm chiếm hai châu Ấp, Khâm. Trên đường ta đánh giặc đã gặp không ít đồng bào Đại Tống ta, trong đó chín phần chín không phải tự nguyện tới nơi này đấy.



Lưu Khánh Thanh lắc đầu nói:



- Đây là việc buôn bán trong dân gian, ta thật sự là không rõ ràng lắm, hơn nữa, một cây làm chẳng lên non, đây chính là do người của các vị làm đấy, muốn trách tội, e rằng cũng phải trách tội đám thổ ty này trước.



Ninh Võ và các tù trưởng nghe vậy cau mày, trong mắt hiện lên sự tức giận.



- Cho nên ta vừa tới đây đã giết chết La Hổ rồi.



Lý Kỳ dang hai tay, nói tiếp:



- Nhưng việc đấy chỉ trị được phần ngọn, không trị được phần gốc, La Hổ này ngã xuống thì tiếp theo sẽ có La Hổ khác ngay lập tức tiến lên, dù sao trong chuyện này cũng tồn tại quan hệ cung cầu, có cầu thì tất có cung, ngươi nói đúng không?



Lưu Khánh Thanh nói:



- Theo luật pháp của nước ta, nếu như đối phương vận chuyển nô lệ đến quốc gia của ta, thì bất luận loại mua bán nào đều hợp pháp.



- Nói rất hay, vấn đề ngay tại chỗ này.



Lý Kỳ cười nói tiếp:



- Nếu không đánh vỡ quan hệ cung cầu này thì loại tình huống này vẫn sẽ tiếp tục kéo dài, hơn nữa cường đạo ở quốc gia các ngươi còn có thể tiếp tục quấy rối ở biên cảnh nước ta. Các ngươi cứ thử đứng ở góc độ quốc gia ta mà suy xét xem, việc hàng năm có ngàn vạn dân chúng bị buôn bán ra nước ngoài, mà dân chúng chính là căn cơ của nước ta, đây cũng không phải việc nhỏ a! Ta tuyệt đối không hề khoa trương nói cho ngươi biết, chỉ bằng điểm này, e rằng chúng ta có thể làm mọi việc để giải quyết, thì cũng là hợp tình hợp lý thôi.



Lưu Khánh Thanh nghe vậy thì trong lòng giật mình, đánh vỡ quan hệ cung cầu, tuy là dùng thuật ngữ chuyên ngành kinh tế, nhưng ý nghĩa phía sau cũng phi thường to lớn đấy, quan hệ cung cầu này đánh vỡ như thế nào, chỉ có san phẳng bên cầu thì mới sẽ không xuất hiện bên cung ứng, một khi làm vậy, chỉ sợ cả Nam Ngô cũng không còn.



Lưu Khánh Thanh vội nói:



- Việc này thật sự là do chúng ta bụng làm dạ chịu, chúng ta cũng cảm thấy vô cùng có lỗi, nhưng ta vẫn cho rằng cả hai bên đều phải có trách nhiệm, lúc trước quý quốc vẫn luôn không coi trọng việc này, nên chúng ta cũng không quá chú ý, cho đến hôm nay khi Xu Mật Sứnói lên việc này, ta mới hiểu được việc này đã gây ra phiền toái vô cùng nghiêm trọng với quý quốc, lúc này ta có thể đại biểu cho quốc gia mình hứa hẹn, sau này chúng ta nhất định sẽ nghiêm mật giám thị việc này, phàm là có người buôn bán dân chúng của quý quốc đến nước ta, ta nhất định sẽ nghiêm trị không tha, cùng với trả dân chúng quý quốc trở về một cách vô điều kiện, còn về chuyện cường đạo nhiễu loạn biên cảnh, chúng ta sẽ dặn dò binh lính ở biên cảnh canh phòng nghiêm ngặt điểm này.



----------oOo----------