Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1525 : Vàng thật bạc trắng (2)

Ngày đăng: 07:49 30/04/20


Nói trở lại, nếu tiền đã đưa rồi thì tình hình phi thường khả quan a!



- Ngươi xác định ngươi không nói thừa một chữ “vạn” chứ?



Lý Kỳ tặc lưỡi hỏi.



Cao Kiệt nhất thời toát ra một đầu mồ hôi lạnh, nói:



- Đương --- đương nhiên không rồi, ta làm sao dám lừa gạt Yến Vân Vương chứ.



Lúc này không muốn phát tài cũng khó a! Lý Kỳ cười ha ha, vỗ bờ vai của Cao Kiệt bảo:



- Ta lúc này đã sâu sắc cảm nhận được thành ý của các ngươi rồi.



Tiểu nhân! Tiểu nhân mười phần. Trong lòng Cao Kiệt mắng to, nhưng ngoài miệng lại không thể không đón ý nói hùa:



- Vậy không biết ý của Yến Vân Vương là gì?



Mẹ kiếp! Các ngươi đã có lòng như thế thì ta sao lại không biết xấu hổ cự tuyệt chứ! Thật là, Lý Kỳ ra vẻ trầm ngâm một chút, nói:



- Phía trước ta đã nói, Đại Tống chúng ta cũng không có ý muốn đuổi tận giết tuyệt các ngươi, mấu chốt vẫn là Đoàn Chính Ngiêm, gã nhất định sẽ không tha cho các ngươi.



Cao Kiệt nói:



- Nhưng hiện giờ Đoàn Chính Nghiêm đều phải dựa vào các vị, chỉ cần một câu của Yến Vân Vương ngài, sao gã dám không nghe chứ.



Lý Kỳ gật đầu, nói;



- Nói đúng là như thế, nhưng nếu ta bảo vệ các ngươi, thì là nói không giữ lời rồi, ta thất tín cũng không sao cả, mấu chốt của việc này là Hoàng thượng của chúng ta đã gật đầu ---.



Cao Kiệt lại nghe được mơ hồ, rốt cuộc là ngươi có đáp ứng hay không a, ngươi không thể tiền cũng muốn rồi mạng ngươi cũng muốn luôn đi, nếu như vậy thì chúng ta thà rằng ném hết tiền vào biển rộng còn hơn.



Lý Kỳ vụng trộm liếc nhìn Cao Kiệt, thấy y đã sắp mơ hồ rồi thì tiếp tục nói:



- Cũng may Hoàng thượng của chúng ta chỉ bảo ta tận lực trợ giúp Đoàn thị thôi, cũng không muốn chúng ta đuổi tận giết tuyệt, đây chính là chuyện của Đoàn Chính Nghiêm, cho nên nếu muốn bảo vệ các ngươi cũng không phải thất tín, ta có thể bảo vệ cho tính mạng của các ngươi an toàn, nhưng ta có một điều kiện.



Cao Kiệt mừng rỡ, vội hỏi:



- Điều kiện gì?



Lý Kỳ nói:



- Ngươi xem như này được không, đầu tiên, các ngươi khống chế hai vạn quân Nam Ngô, coi như đấy là một tín hiệu biểu thị các ngươi muốn quy hàng Đại Tống ta, như vậy thì ta có thể nói với Hoàng thượng được, cũng có lý do thoái thác khi đối mặt với Đoàn Chính Nghiêm nữa, tiếp theo, các ngươi tuyệt đối không thể dừng lại ở phía nam này nữa, Đoàn Chính Nghiêm chắc chắn sẽ không đáp ứng, ta sẽ thỉnh cầu Hoàng thượng tứ phong cho một nhà Cao thị các ngươi, di rời gia tộc của các ngươi đến Biện Lương hoặc là Lạc Dương, thậm chí là phủ Đại Danh cũng được, ta không muốn giấu diếm ngươi, quyền lực cao thượng nhất định là không có rồi, nhưng vinh hoa phú quý cho cả nhà các ngươi là không thành vấn đề.




Triệu Tinh Yến hỏi:



- Vậy huynh tính thế nào?



Nàng biết rằng Lý Kỳ nhất định sẽ đáp ứng bọn họ, mấu chốt là sau khi người cùng tiền tới tay thì Lý Kỳ sẽ làm thế nào.



Lý Kỳ cười nói:



- Kỳ thật cho dù đám người Cao thị không có đồng nào, ta cũng nhất định sẽ bảo vệ bọn họ chu đáo thôi.



- Vì sao?



- Ta còn không ngu xuẩn đến mức buông tha cho một quân cờ dễ kiểm soát như Đoàn thị.



Triệu Tinh Yến trong mắt sáng ngời, nhịn không được khen:



- Kỳ thật ngoại trừ nữ nhân ra thì huynh gần như không có bất kỳ nhược điểm nào.



Lý Kỳ cười hì hì nói:



- Vậy muội thích khuyết điểm này của ta không?



Triệu Tinh Yến sửng sốt, lắc đầu bảo:



- Không biết.



Lý Kỳ cười ha ha bảo:



- Nhớ rõ một năm trước, muội còn khuyên ta bỏ thói quen này đi, hiện tại không giống lúc trước, lời nói cũng cải biến rất nhiều a, muội thật sự là rất dối trá --- ồ không, rất thấu tình đạt lý.



Triệu Tinh Yến trợn mắt liếc tên nhãi này một cái, hỏi sang chuyện khác:



- Kế tiếp huynh chuẩn bị làm gì?



- Ngủ, ngủ một giấc thật đã, cùng ngủ không?



Triệu Tinh Yến lập tức xoay người rời đi.



- Ách … ta chỉ tùy tiện nói một câu thôi, muội không nên tức giận chứ.



----------oOo----------