Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1544 : Không quan tâm (2)

Ngày đăng: 07:49 30/04/20


Đoàn Chính Nghiêm dường như không còn dũng khí mở miệng nữa, chậm rãi giơ một tay lên, chỉ thấy một tờ giấy từ trong tay ông ta run rẩy rơi xuống từ tay ông ta.



Đoàn Thế Văn liền cầm lấy bức thư lên xem, trừng mắt kinh ngạc hô lên một tiếng. Hồi lâu sau, y mới tỉnh ngộ, nghi ngờ nói:



- Bệ hạ, Xu Mật Sứ gửi bức thư này tới là có dụng ý gì?



Đoàn Chính Nghiêm bỗng nhiên tỉnh lại, nói:



- Đúng rồi, vì sao hắn lại gửi bức thư này tới? Rốt cuộc là hắn có ý gì?



Đoàn Thế Văn liên tưởng lại tất cả những chuyện xảy ra này, chỉ cảm thấy dựng tóc gáy, nói:



- Bệ hạ, sự việc hình như không đơn giản như vậy, chuyện này … chuyện này giống như là một âm mưu.



- Âm mưu?



Đoàn Chính Nghiêm kinh ngạc nói:



- Âm mưu gì?



Đoàn Thế Văn nói:



- Tất …. Tất cả những chuyện này có phải là âm mưu của Xu Mật Sứ không?



Đoàn Chính Nghiêm vừa nghe xong, không khỏi rùng mình một cái, một nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng, chỉ thấy sởn tóc gáy, thầm nhủ nếu tất cả những chuyện này đều là người đó sắp đặt, vậy … vậy người này thật sự … thật sự quá đáng sợ.



Nghĩ tới đây, ông ta bỗng nhiên nổi cơn thịnh nộ, phất tay áo một cái, nghiến răng nghiến lợi nói:



- Liệu có phải là, đi hỏi hắn là biết.



Đoàn Thế Văn liền nói:



- Bệ hạ, không thể hành động thao cảm tính được!



Đoàn Chính Nghiêm hừ một tiếng nói:




- Nhưng Xu Mật Sứ, nội dung trong bức thư này ngươi giải thích thế nào?



Lý Kỳ nhíu mày nói:



- Đoàn huynh, mời người chú ý tới ngữ khí của mình. Ta không phải là thuộc hạ của ngươi, ta làm chuyện gì cũng đều không cần phải giải thích với ngươi.



Đối mặt với Đoàn Chính Nghiêm, hắn đương nhiên là muốn được tôn trọng một chút. Dù sao thân phận, tuổi tác của Đoàn Chính Nghiêm ở đây, nhưng đối diện với Đoàn Thế Văn, hắn lại không cần phải khách khí.



Đây là Đoàn Thế Văn từ khi quen biết Lý Kỳ tới nay, lần đầu tiên nghe thấy Lý Kỳ dùng lời lẽ này để nói chuyện với y, không khỏi ngẩn người ra, cũng cảm thấy ngữ khí của mình có chút không ổn, liền thở dài nói:



- Tại hạ chỉ là nhất thời tình thế cấp bách, cho nên đã mạo phạm tới Xu Mật Sứ. Nhưng chuyện này trọng đại, xin Xu Mật Sứ giúp chúng ta hóa giải nghi ngờ này.



Đây mới giống như câu nói của con người, thật sự xem lão tử là thiện nam tín nữ à, Lý Kỳ nói:



- Ta thật sự không biết ta cần phải giải thích gì? Trước tiên, bức thư này là người của các người ngầm nhờ người mang tới cho ta. Còn về phần vì sao họ làm như vậy, ta thực sự không biết. Tiếp đến, sau khi ta đọc xong bức thư này, cũng biết chuyện này không phải chuyện tầm thường. Do đó liền đưa tới Đại Lý vương. Bởi vì đây là chuyện nhà các ngươi, ta không tiện hỏi. Sau cùng, ta còn lập tức gọi Ngô Giới tới hỏi cho rõ chuyện, nếu ta làm sai chỗ nào, xin Đại Lý vương chỉ rõ.



Hoàn mỹ.



Sách lược liên tiếp này của Lý Kỳ, đó là tương đối hoàn mỹ, không có kẽ hở.



Đoàn Chính Nghiêm vừa mới đi vào trong mắt cũng chỉ có Lý Kỳ, không chú ý tới Ngô Giới cũng ở đó, mãi cho tới khi Lý Kỳ nhắc tới, ông ta mới chú ý tới Ngô Giới.



Ngô Giới cũng đồng thời đứng lên chắp tay hành lễ nói:



- Ngô Giới bái kiến Đại Lý vương.



Lúc này Đoàn Chính Nghiêm cũng không hiểu ra sao, ông ta bắt đầu nghi ngờ suy đoán vừa rồi của minh thật sự có đúng không? Dù sao Lý Kỳ làm như vậy hoàn toàn phù hợp với lẽ thường, không có bất kỳ điều gì không thỏa đáng. Nỗi tức giận trong ngữ khí như vậy cũng đã giảm đi vài phần, giống như hỏi Ngô Giới:



- Ngô tướng quân, chuyện này ngươi hẳn là biết chứ?



Ngô Giới nói:



- Ta cũng là vừa rồi mới biết sự tồn tại của bức thư này. Song ta cũng không dám phủ nhận ta không hề có bất kỳ phát hiện nào về chuyện này, kỳ thực mấy hôm trước họ quả thực cũng đã nói với ta về chuyện này. Nhưng bị ta từ chối thẳng thừng, chỉ là ta không ngờ, họ lại trực tiếp tìm tới Xu Mật Sứ.