Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1547 : Đàm phán cuối cùng (Trung)
Ngày đăng: 07:49 30/04/20
Hai người ngươi một câu ta một câu, hai vợ chồng vô cùng ăn ý. Nhưng Đoàn Chính Nghiêm vẫn giữ thái độ im lặng, thấy ông ta không nói năng gì, Lý Kỳ cũng không muốn lãng phí nước bọt nữa, dù sao bây giờ hắn cũng không vội, mà người vội chính là Đoàn Chính Nghiêm.
Đoàn Thế Văn đảo đảo mắt, liền gật đầu nói:
- Vâng vâng vâng, quả thực có chuyện này, Bệ hạ một lời ngàn vàng, đã từng hứa hẹn, đương nhiên không thể thay đổi. Lúc này chúng ta cũng bằng lòng tiến cống xưng thần với quý quốc.
Đoàn Chính Nghiêm nhất thời tỉnh ngộ, liền gật đầu.
Lại một chiêu này, những tên tiến cống xưng thần này các ngươi, hàng năm đều mang một ít đặc sản tới cho Đại Tống ta, mang về toàn là vàng bạc châu báu. Chuyện này rốt cuộc là ai tiến cống ai, Lý Kỳ mỉm cười gật đầu, nói:
- Chuyện này ta đương nhiên tin tưởng vào Đại Lý vương.
Nói đến đây, hắn không nói thêm gì nữa.
Đoàn Chính Nghiêm chỉ có thể mở miệng nói:
- Vậy không biết Xu Mật Sứ có bằng lòng ra tay tương trợ hay không?
Lý Kỳ cười nói:
- Ta vẫn là câu nói đó, dù sao đây cũng xem như là nội chính của chúng ta, vẫn là sự giúp đỡ giữa các hàng xóm láng giềng. Chuyện này có sự khác biệt về mặt bản chất, nếu là nội chính của chúng ta, vậy thì chúng ta đương nhiên không cần phải kiêng nể nhiều như vậy. Ta lúc này có thể quyết định, nhưng nếu sự giúp đỡ giữa hàng xóm, vậy ta còn phải báo cáo lên Hoàng thượng. Tất cả đều do Hoàng thượng định đoạt.
Chờ ngươi báo cáo lên triều đình, vậy thì chẳng biết tới ngày tháng năm nào.
Đoàn Chính Nghiêm liền nói:
- Ta thật sự cảm thấy tất cả những chuyện này không liên quan tới ta. Nếu Đoàn huynh cho rằng chuyện này liên quan tới ta, mời ngươi chỉ rõ ra, nếu thật sự như vậy, ta nhất định sẽ dốc sức bù đắp.
- Ngươi ….
Đoàn Thế Văn trừng mắt nhìn Lý Kỳ. Nhưng lúc này không bằng không chứng chứng minh tất cả những chuyện này đều là Lý Kỳ âm mưu.
Chuyện này nếu là Đại Tống trước đây, có lẽ sẽ vì lời hứa tiến cống xưng thần của Đoàn Chính Nghiêm, nhưng Lý Kỳ ghét nhất chính là nói mà không làm, cái gì gọi là tiến cống xưng thần, thần chính là thần, tiến cống ở đâu?
Lý Kỳ đã đưa hết manh mối của mình ra rồi, tất cả những điều trên đều đã nói xong rồi. Nhưng tuyệt đối không thẻ hạ thấp điểm mấu chốt này xuống, nếu không ngươi tự nghĩ cách đi.
Nhưng nếu Đoàn Chính Nghiêm thật sự có cách, ông ta còn tới xin giúp đỡ gì chứ?
Mấy chục vạn binh mã của đám người Diêu Kha Long hiện nay còn cóThạch Thành quận đều đã thể hiện quyết tâm quy thuận Đại Tống rồi. Chỉ cần Đại Tống động chân động tay bên trong một chút là có thể có được mười mấy vạn người. Mà quốc lực của Đại Lý hiện giờ đã té xuống thung lũng rồi, nếu lại bị thương nặng, có thể thật sự không thể xoay chuyển được nữa.
Mấy hôm trước Lý Kỳ vẫn luôn chơi trò lạt mềm buộc chặt, đó là vì Đoàn Chính Nghiêm vẫn chưa tới đường cùng, sự cám dỗ của hoàng quyền sẽ khiến cho ông ta muốn giữ lấy. Cho nên Lý Kỳ cảm thấy căn bản không có gì để nói. Nhưng hiện tại mâu thuẫn các bên của Đại Lý đều đã bộc phát rồi, hơn nữa còn càng diễn càng khốc liệt, Đoàn Chính Nghiêm đã bị ép vào đường cùng rồi. Đàm phán trong trường hợp này mới giành được tiến triển mang tính thực chất. Lý Kỳ cũng không muốn kéo dài thêm nữa, bởi vì Đại Lý đã là vật trong túi hắn rồi, tiếp tục nữa nếu lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tình trạng đó có lẽ thật sự sẽ mất đi khả năng khống chế.
Kỳ thực cuộc đàm phán hiện nay, Đoàn Chính Nghiêm vẫn luôn không đưa ra được mấu chốt của mình. Nếu không có sự chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, ông ta cũng không thể tới đây. Nhưng chuyện đã tới nước này, ông ta biết không có bất kỳ con đường quay lại nào nữa rồi, trực tiếp nói:
- Xu Mật Sứ, chuyện này rốt cuộc vì ai mà ra ta cũng không muốn nghiên cứu nữa, cũng không cần nữa. Ngươi rõ ràng một chút, các ngươi rốt cuộc là muốn thế nào?
Đấy mới giống như lời của một trí giả, Lý Kỳ liền cười nói:
- Hoàng thượng chúng ta luôn rất thích tài hoa và năng lực của Đại Lý vương, cho nên rất hy vọng Đại Lý vương có thể giúp chúng ta quản lý Nam Ngô.