Bắc Tống Phong Lưu

Chương 254 : Nhảy dưới ánh trăng (p1)

Ngày đăng: 07:24 30/04/20


Lý Kỳ không dám tin vào tai mình,nói:



- Vương thúc thúc,ngài làm vậy là quá tiện nghi cho tiểu chất rồi.



- Ở đâu,ở đâu,chỉ cần ngươi đồng ý là được rồi.



Vương Trọng Lăng cười lạnh.



Thấy vậy lão hàng này đúng là sợ thật.Không thể tưởng được Vương Phủ lại có lực uy hiếp như thế.Đã như vậy,sao mình không cho thêm mồi lừa,đảm bảo dọa lão ngủ không yên.Ai kêu trước kia lão luôn dùng quan uy để khi dễ mình?



Hai mắt Lý Kỳ hiện lên một tia giảo hoạt:



- Vương thúc thúc,ngài cứ yên tâm,Vương tương tạm thời sẽ không động tới cháu?



- Có ý gì?



Vương Trọng Lăng sững sờ hỏi.



Lý Kỳ cười đáp:



- Thúc có biết vì sao tiểu chất không sợ không?



- Vì sao? Lẽ nào đầu của ngươi đập vào đâu nên có vấn đề?



Có đầu lão mới có vấn đề.



Lý Kỳ tức giận nhìn ông ta một cái,đáp:



- Đương nhiên không phải.Vừa nãy thúc không phát hiện sao,Hoàng thượng là đứng ở bên tiểu chất.Thúc có biết vì sao không?



Về điểm này,Vương Trọng Lăng cũng rất muốn biết.Ông ta lắc đầu,mặt mũi tràn đầy hiếu kỳ hỏi:



- Vì sao?



- Rất đơn giản,bởi vì giữa cháu và Hoàng thượng có một ước định bí mật.Cho nên Hoàng thượng sẽ không để cho bất luận kẻ nào đụng vào cháu.



Lý Kỳ vẻ mặt tự tin nói.



- Còn có chuyện này?



Vương Trọng Lăng giật mình hỏi:



- Ước định bí mật gì?



Lý Kỳ khó xử đáp:



- Việc này chưa hoàn thành thì Hoàng thượng không cho phép tiểu chất nói với những người khác.Nhưng nếu Vương thúc thúc đã muốn biết,vậy thì…



- Dừng lại,nếu Hoàng thượng đã không cho ngươi nói,thì ngươi vạn lần không thể nói ra.




Vừa mới dứt lời,chỉ nghe cách đó không xa truyền tới tiếng của Tiểu Ngọc:



- Lý đại ca,Lý đại ca.



Bạch Thiển Dạ khẽ giật mình,vội vàng giãy khỏi vòng tay của Lý Kỳ,đứng một bên cúi đầu.



Lý Kỳ thở dài,có chút tiếc nuối,hướng Tiểu Ngọc hỏi:



- Ta ở chỗ này,có chuyện gì không?



Tiểu Ngọc thở dốc:



- Lý đại ca,Hoàng thượng tìm huynh.



- Ừ.



Lý Kỳ rất không nỡ nhìn Bạch Thiển Dạ.



Bạch Thiển Dạ vội la lên:



- Lý đại ca,Hoàng thượng muốn gặp huynh,huynh mau đi đi.



Lý Kỳ ừ một tiếng,nói tiếp:



- Vậy muội đợi ta một lát.Ta đi đuổi Hoàng thượng rồi lập tức quay lại.



Đuổi Hoàng thượng?



Bạch Thiển Dạ nghe mà đổ mồ hôi.



Lý Kỳ không chú ý nhiều như vậy,hướng Tiểu Ngọc nói:



- Tiểu Ngọc,muội cầm chút gì cho Thất Nương ăn đi.Mà ở luôn đây nói chuyện với Thất Nương.



Nói xong,hắn lại nhỏ giọng:



- Nhớ kỹ,ngàn vạn lần đừng nói linh tinh.



Tiểu Ngọc gật đầu:



- Muội biết rồi.



Lý Kỳ dặn dò vài câu,liền rời đi.



Lúc này,Tống Huy Tông ngồi dưới hiên nhà,cùng với cha con Thái Kinh và Lý sư phó thảo luận tranh chữ,rất là hào hứng.Giống như việc Vương Phủ vừa rồi không hề ảnh hưởng tới bọn họ.



Mà Lương Sư Thành cũng nhờ đó mà được ngồi bên cạnh Tống Huy Tông.