Bắc Tống Phong Lưu

Chương 400 : Kiếm tiền! Kiếm tiền!

Ngày đăng: 07:26 30/04/20


Lý Kỳ không đứng ở giáo trường quá lâu. Hiện tại đám binh lính đã khắc sâu trong lòng cái gì gọi là phục tùng mệnh lệnh. Cho nên mặc dù Lý Kỳ không ở đây, bọn họ vẫn sẽ thành thật hoàn thành nhiệm vụ. Còn đám người Lương Hùng, thì càng không dám ngỗ nghịch Lý Kỳ.



Đi ra giáo trường, Lý Kỳ dẫn theo Mã Kiều tới Thị Vệ Mã Tư. Vừa vào cửa, liền gặp Phạm Tín đi ra từ phòng làm việc.



- Hạ quan tham kiến phó soái.



Phạm Tín hướng Lý Kỳ thi lễ một cái, lại nói:



- Phó Soái tới đây sớm như vậy, là vì cuộc thi xúc cúc à?



Thực ra hiện tại đã không còn sớm. Từ lúc tiền nhiệm tới giờ, Lý Kỳ không thích tới nơi này. Cơ bản đều ở Long Vệ Quân bên kia.



- Cuộc thi xúc cúc?



Lý Kỳ kinh ngạc hỏi:



- Thi xúc cúc gì?



Phạm Tín ngẩn ra:



- Ngài không biết?



Lý Kỳ lắc đầu:



- Không biết.



- Là như vậy, Cao thái úy tính toán tới tháng sau tổ chức cuộc thi xúc cúc. Do Điện Tiền Tư, Bộ Tư, cùng với Thị Vệ Mã chúng ta tuyển ra đội để dự thi. Đội nào thắng sẽ được thưởng ba trăm xâu.



Phạm Tín đầy hưng phấn giải thích. Nhưng Lý Kỳ nghe mà rất buồn bực. Hiện tại đến lúc nào rồi, phía tây đang đánh nhau to, Cao Cầu lại còn có tâm tư làm mấy trò này? Ba trăm xâu? Đáng bao nhiêu cơ chứ. Đúng là, ai bảo tên của ngươi có một chữ ‘cầu’, thôi, không so đo với người nữa. Hắn rất qua loa ừ một tiếng, hỏi:



- Mã Soái đâu?



- À, Mã Soái đang ở trong phòng tuyển chọn cầu thủ dự thi. Nghe nói lần này Hoàng thượng cũng có mặt. Chậc chậc, nếu có thể được nhìn thấy long nhan, thì cho dù vất vả đến mấy cũng đáng.



Phạm Tín vẻ mặt hướng tới, nói.



Hoàng thượng? Chỉ được cái đẹp trai, có gì kỳ lạ quý hiếm.



Lý Kỳ cười cười:



- Chúng ta vào trong gặp Mã Soái rồi nói chuyện tiếp.



Hai người cùng nhau đi vào văn phòng của Hồ Du. Giờ đây, Hồ Du chính đang cắn cắn cán bút, suy nghĩ gì đó. Thấy Phạm Tín và Lý Kỳ đi vào, vội vàng nói:


- Vừa nãy ta chỉ tùy tiện nói thôi, các vị đừng cho là thật. Dù sao tiền này cuối cùng chẳng phải rơi vào trong túi của các vị đấy sao.



- Lý đại ca, lời này của huynh, đệ không đồng ý. Đệ trả tiền không ít hơn bọn họ. Vậy mà huynh không chia một chút cho đệ. Một mình huynh đã có bốn thành cổ phần rồi, nên chia một thành cho đệ a.



Chu Hoa rất khó chịu nói.



Tên béo này không hổ là người buôn bán, da mặt rất dày. Lý Kỳ vỗ vỗ vai của y:



- Bàn tử, ngươi không cần sốt ruột. Quán bar này thì kiếm được bao nhiêu tiền cơ chứ. Ánh mắt phải phóng xa một chút. Nói cho ngươi biết, ca ca chuẩn bị tiến vào ngành tơ lụa. Đến lúc đó chúng ta lại hợp tác, lợi nhuận đầy bồn.



Chu Hoa biết rõ bản lĩnh của Lý Kỳ, hưng phấn nói:



- Lý đại ca, chuyện này có thật không?



Lý Kỳ cười nói:



- Đương nhiên là thật. Qua khoảng thời gian nữa, ta sẽ tới nhà ngươi bái phỏng. Chúng ta không chơi thì thôi, đã chơi thì phải chơi lớn.



Chu Hoa hưng phấn bưng chén rượu lên:



- Đại ca, đệ kính huynh một ly.



- Tốt.



Lý Kỳ vừa uống hết chén nước trái cây, Hồng Thiên Cửu bỗng nhiên nói:



- Lý đại ca, huynh thật không giảng nghĩa khí.



- Ta không giảng nghĩa khí lúc nào?



Lý Kỳ hiếu kỳ hỏi.



Hồng Thiên Cửu phụng phịu:



- Lần trước cha đệ mời huynh hợp tác mở một sòng bạc, vì sao huynh lại không đồng ý?



Dù hiện tại Lý Kỳ rất thiếu tiền, nhưng hắn vẫn không muốn xía vào sản nghiệp của nhà họ Hồng. Lý Kỳ từ chối nhã nhặn:



- Tiểu Cửu, không phải Lý đại ca không muốn, chỉ là mở sòng bác cần rất nhiều tiền vốn. Mà huynh đã dùng tiền đổi hết thịt rồi. Còn nợ người ta mấy vạn xâu. Huynh lấy đâu ra tiền để hợp tác với đệ mở sòng bạc?



Hồng Thiên Cửu bĩu môi nói:



- Ai cần huynh chi tiền.