Bắc Tống Phong Lưu

Chương 413 : Hai Tư tranh đấu

Ngày đăng: 07:27 30/04/20


Lý Kỳ sững sờ chỉ trong chốc lát, vội hỏi:



- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?



- Tiểu…tiểu nhân cũng không rõ ràng lắm.



- Ngươi làm ăn kiểu gì không biết.



Lý Kỳ tức giận mắng một câu.



Lương Hùng nhỏ giọng nói:



- Phó Soái, việc này có thể lớn có thể nhỏ, chúng ta có cần thông báo cho Mã Soái không?



- Không cần.



Lý Kỳ giơ tay lên, hướng đám binh lính nói:



- Ta đã bảo người đun nước nóng cho các ngươi rồi. Các ngươi đi rửa mặt tắm rửa, nghỉ ngơi thật tốt. Tới buổi tối lại tiếp tục huấn luyện. Giải tán.



Dù đám binh lính kia rất tò mò, nhưng Lý Kỳ đã hạ lệnh, bọn họ cũng không dám cãi lời. Thi lễ một cái, mang theo lòng nghi hoặc rời đi.



Lý Kỳ hướng binh lính thông báo kia hỏi:



- Giờ bọn họ đang ở nơi nào? Lập tức dẫn ta đi.



- Vâng.



- Phó Soái, có cần gọi thêm người không?



Lý Kỳ lắc đầu:



- Không cần, nhiều người sẽ khiến việc này khó giải quyết. Cho dù bọn chúng có là Điện Tiền Tư, cũng không dám làm gì ta. Phó chỉ huy, ngươi ở lại doanh, còn ngươi, Lương Hùng đi với ta một chuyến.



- Tỵ chức tuân mệnh.



Mấy người dùng tốc độ nhanh nhất tới chỗ của Ngưu Cao.



Xa xa đã nhìn thấy hai nhóm người ở một quán trà dưới chân núi. Ước chừng có vài chục người, nhân số bằng nhau, rất là ồn ào. Đặc biệt là Ngưu Cao, cậy vào thân thể to khỏe, giơ cánh tay lên, rất là kích động.



- Trần Húc, lão tử còn phải vội vàng giao nhiệm vụ. Con mẹ ngươi tốt nhất đừng gây sự với lão tử. Có chuyện gì, đợi lão tử giao xong nhiệm vụ đã rồi tìm con mẹ ngươi tính sổ.



- Muốn đi? Không dễ dàng như vậy đâu. Trừ khi ngươi lưu lại con gấu này cho ta, bằng không nghĩ cũng đừng nghĩ.



- Con mẹ ngươi có chủ tâm gây sự phải không?



- Đúng vậy thì thế nào, mấy tên rác rưởi Thị Vệ Mã các ngươi, lão tử còn chưa để vào mắt.



- Con mẹ ngươi…



- Dừng tay.



Lý Kỳ nghe mà như lọt vào sương mù. Lại thấy Ngưu Cao sắp bộc phát, vội vàng lên tiếng quát.



Ngưu Cao quay đầu nhìn, thấy Lý Kỳ và Lương Hùng đều tới, vội vàng hành lễ:



- Tỵ chức tham kiến Phó Soái, Lương chỉ huy.




Trần Húc biết mình ăn nói không bằng Lý Kỳ, liền chơi xỏ lá:



- Mã Phó Soái, chúng tôi chỉ muốn con gấu đó.



- Nếu ta không đưa?



Trần Húc hất đầu lên, không đáp. Ý tứ rất rõ ràng, ngươi không đưa, thì ta không thả ngươi.



Lý Kỳ cười gật đầu, hướng Mã Kiều, không nóng không lạnh nói:



- Mã Kiều, ngươi tát thằng nhãi kia mười cái tát cho bản soái.



- Ngươi dám, ta chính là…



Bốp.



- Ối.



Y còn chưa dứt lời, Mã Kiều chợt nhảy xuống lưng lừa, tung một cước đá lăn y.



Đôi sư huynh muội Mã Kiều và Lỗ Mỹ Mỹ từ trước tới nay đều không hiểu thế sự, chỉ nghe Lý Kỳ phân phó. Lần trước lúc Bạch Thế Trung bao vây Lý Ký, hai người bọn họ cũng dám đấu lại. Huống chi là những tiểu binh này.



Ngưu Cao vỗ tay một cái, hưng phấn nói:



- Mã huynh đệ, hảo thân thủ a! Lúc nào rảnh rỗi chúng ta phải luận bàn một phen.



Đổ mồ hôi, giờ là lúc nào rồi ngươi còn nói tới việc đó.



Đám người Điện Tiền Tư giờ mới kịp phản ứng. Vừa định xông lên hỗ trợ, ai ngờ Mã Kiều rút đao ở hông Trần Húc, đặt lên cổ của y, lạnh lùng nói:



- Các ngươi đi lên thử xem.



Hiện tại Trần Húc đã rất hối hận. Y là giáo đầu, tự nhiên có chút bản lĩnh. Chỉ là y không ngờ rằng Lý Kỳ nói động thủ là động thủ. Trong lúc nhất thời chủ quan, mới bị Mã Kiều khống chế. Nhưng y đâu từng bị người đối đãi như vậy, tâm huyết dâng trào, quát:



- Lão tử không tin ngươi dám làm gì lão tử.



Ngưu Cao và những người còn lại cũng lập tức lao lên, triển khai tư thế, bảo vệ Lý Kỳ, Mã Kiều.



Thách ai chứ không nên thách Mã Kiều. Cổ tay của y vừa dùng lực, trên cổ Trần Húc lập tức xuất hiện một vệt đỏ, Y cười âm lãnh nói:



- Thật vậy không?



Trần Húc đã cảm nhân được cái lạnh lẽo của thanh đao. Y không dám dò xét người này nữa, ánh mắt lộ ra vài phần khiếp đảm.



- Dừng tay cho ta.



Đúng lúc này, lại có một nhóm người chạy lại gần.



Lương Hùng liếc nhìn, nhỏ giọng nói:



- Phó Soái, hình như là Hà Trùng của Điện Tiền Tư.



Lý Kỳ nhếch miệng, cười nói:



- Rốt cuộc cũng xuất hiện một tên ra dáng chút.