Bắc Tống Phong Lưu

Chương 433 : Tuyển dụng (p1)

Ngày đăng: 07:27 30/04/20


Đối với mệnh lệnh của Lý Kỳ, đám binh lính không dám ôm một tia ảo trưởng. Hắn nói tổ đứng cuối không được ăn cơm trưa, vậy thì chắc chắn sẽ không được ăn. Về điểm này, tất cả mọi người tin tưởng không một chút nghi ngờ. Cho nên bất kể là vì vinh quang, hay là vì một bữa cơm, tất cả các tổ đều liều mạng vượt qua chướng ngại vật. Quan trọng hơn, trong lúc huấn luyện, nhìn không thấy một chút chủ nghĩa anh hùng nào cả. Chỉ nhìn thấy không ngừng có người ngã xuống, lại không ngừng có người duỗi tay viện trợ. Cạnh tranh tuy tàn khốc, nhưng không khí lại rất hòa hợp.



Triệu Tinh Yến nhìn mà không ngừng gật đầu. Đối với bộ phương pháp huấn luyện này của Lý Kỳ, nàng rất đồng ý. Nhưng nàng thấy từ đầu đến cuối Lý Kỳ mặt vẫn không biểu tình, liền hiếu kỳ hỏi:



- Ngươi không hài lòng à?



- Đây là biểu hiện nên có của bọn họ, ta hài lòng cái gì?



Lý Kỳ thản nhiên đáp.



Triệu Tinh Yến cười khổ:



- Yêu cầu của ngươi cũng quá nghiêm khắc chút.



- Đây chỉ là yêu cầu cơ bản nhất, chưa nói tới nghiêm khắc.



Lý Kỳ vung tay hướng Lương Hùng, y lập tức đi tới. Lý Kỳ phân phó:



- Ta có việc phải đi trước, nơi này giao cho ngươi.



Về điểm này, Lương Hùng đã thành thói quen. Thực ra từ đầu tới cuối, Lý Kỳ ở trong quân doanh rất ít. Bình thường đều là buổi sáng tới một chuyến, buổi trưa ăm cơm xong liền rời đi. Ôm quyềnn ói:



- Tỵ chức tuân mệnh.



Lý Kỳ ừ một tiếng, lại hướng Mã Kiều nói:



- Mã Kiều, ngươi ở chỗ này trợ giúp Lương chỉ huy huấn luyện.



Mã Kiều a một tiếng:



- Ta không phải là binh lính, có thể ăn cơm sớm chút không.



- Chỉ cần có người dám đưa cơm cho ngươi ăn, ta không phản đối.



Lý Kỳ mỉm cười, lại hướng Triệu Tinh Yến nói:



- Ta đi, ngươi có đi không?



Triệu Tinh Yến ngẩn ra. Nàng thấy Lý Kỳ làm như vậy là rất không chịu trách nhiệm. Lý Kỳ nhìn nàng một cái, không nói thêm nữa, xoay người đi về phía trước.



Triệu Tinh Yến nao nao, vội vàng đuổi theo, nhỏ giọng nói:



- Binh lính đều đang khắc khổ huấn luyện, ngươi là Phó Soái sao có thể rời đi lúc này được?



Lý Kỳ cười đáp:



- Không có biện pháp, đây là ưu đãi của ta mà. Hơn nữa bọn họ không phải là trẻ con, đâu cần ta thời thời khắc khắc trông nom bọn họ. Cần nói thì ta đã nói rồi, tiếp tục đứng đó cũng không có ý nghĩa gì.



- Nhưng…nhưng ngươi không sợ bọn họ lười biếng sao?



- Chỉ cần không bị ta thấy là được.



Lý Kỳ cười ha hả.



Triệu Tinh Yến nhíu mày, cười một tiếng nói:



- Có vẻ như ngươi rất tự tin với lực uy hiếp của ngươi.




Thực ra lúc trước Lý Kỳ cũng từng tuyển dụng. Nhưng hắn phỏng vấn đều là đầu bếp. Hỏi cũng là những câu hỏi chuyên môn, không giống với các phỏng vấn khác. Hắn nhận lấy thanh trúc nhìn qua một lượt, chỉ thấy trên đó ghi mỗi cái tên. Mồ hôi lạnh chảy ròng, sơ yếu lý lịch này đúng là con mẹ nó đơn giản.



Thái Dũng thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lý Kỳ, liền hỏi:



- Phó Soái, có gì không ổn à?



Lý Kỳ nao nao, nói:



- Không có, bảo bọn họ vào đi.



Rất nhanh, hạ nhân kia dẫn theo bốn người đi vào. Mấy người đều còn trẻ, chừng hai mươi tuổi. Trong đó có ba người ăn mặc đơn giản. Chỉ có người đứng cuối cùng bên phải mặc một bộ cẩm bào màu xanh lam, vẻ mặt đầy ngạo khí. Vừa nhìn là biết con cháu nhà giàu.



Lý Kỳ thản nhiên nói;



- Mời các vị ngồi.



- Chậm đã.



Tay nam tử mặc cẩm bào kia bỗng vươn tay hô.



Lý Kỳ sững sờ, hỏi:



- Có vấn đề gì à?



Nam tử mặc cẩm bào khinh thường nhìn Lý Kỳ:



- Xin hỏi các hạ có phải là Lý Kỳ, đầu bếp của Túy Tiên Cư?



Lai giả bất thiện a! Lý Kỳ nhíu mày nhìn y, nói:



- Trước khi hỏi tên người khác, có nên tự báo tên họ không.



- Tại hạ Chúc Thanh.



Lý Kỳ nhìn cây quạt trúc trong tay y, gật đầu nói:



- Ta là Lý Kỳ, ngươi có gì chỉ giáo?



- Không dám nói tới chỉ giáo.



Chúc Thanh lắc đầu, bỗng khinh thường nói:



- Ta chỉ không biết vì sao ngươi lại ngồi chỗ này



Lý Kỳ hỏi ngược lại:



- Vậy theo ngươi, ta nên ngồi chỗ nào?



- Nơi này là chỗ chiêu mộ lão sư. Người tới đây đều là người đọc sách. Ngươi chỉ là một đầu bếp, dốt đặc cán mai, địa vị ti tiện, xin hỏi ngươi có tư cách gì mà ngồi chỗ này? Ta thấy ngươi nên quay về Túy Tiên Cư nấu ăn đi thôi.



Chúc Thanh hừ lạnh nói.



Người này rõ ràng là muốn tới đây gây sự mà. Lý Kỳ âm thầm nhíu mày. Đây mới chỉ là nhóm thứ nhất, vậy mà đã phát sinh tình huống như vậy, quả thực khiến cho hắn bất ngờ.



- Thực không dám dấu diếm, là Thái sư bảo ta ngồi ở đây. Nếu các hạ không hài lòng, có thể đi tìm Thái sư mà hỏi. Giờ Thái sư đang ở trong phủ, nếu ngươi muốn gặp, ta có thể dẫn đi.