Bắc Tống Phong Lưu

Chương 453 : Hiệu suất mới là vương đạo

Ngày đăng: 07:27 30/04/20


Rõ ràng vũ hội hóa trang lần này của Lý Kỳ đạt được thành công chưa từng có. Riêng lợi nhuận đã vượt qua hôm khai trương năm mươi xâu. Đấy còn chưa tính đồ nướng ở bên ngoài. Hơn nữa kế hoạch cải cách quân trang của Lý Kỳ cũng tiến một bước dài. Hắn rất tự tin, chỉ cần Tống Huy Tông mặc bộ quần áo thể thao của hắn làm vào, tất sẽ không muốn cởi ra. Chỉ là kế hoạch bị lùi một ngày, nhưng Lý Kỳ cảm thấy không sao cả.



Tới canh ba, quán bar vừa rồi còn náo nhiệt, giờ đã trở nên vắng tanh, để lại một đống bừa bộn. Khách nhân đã rời đi gần hết. Chỉ còn lại vài con ma men không có ai đưa về.



- Đại…đại ca, Tiểu Cửu…về đây.Hồng Thiên Cửu hai mắt lờ đờ, ôm lấy cánh tay của Lý Kỳ, nói đứt quãng.



Má ơi, mùi rượu thật nồng nặc. Tiểu tử này rốt cuộc đã uống bao nhiêu rượu vậy? Lý Kỳ một tay che mũi, dùng sức rút tay lại. Hồng Thiên Cửu nhất thời đứng không vững, suýt nữa ngã xuống đất. Lý Kỳ chẳng quan tâm, đảo mắt nhìn xung quanh, thấy Chu Hoa bàn tử đang nửa chết nửa sống nằm trên ghế sô pha, tiếng gáy của y khiến cho quán bar cũng phải run rẩy. Trải qua Lý Kỳ một phen quảng cáo, cửa hàng tơ lụa của Chu gia tự nhiên nước lên thuyền lên. Mà Chu Hoa cũng thuận lý thành chương biến thành đối tượng nịnh nọt của mọi người. Mọi người đều muốn mời rượu y để lôi kéo làm quen. Bàn tử kia ỷ vào cái bụng lớn của mình, bất kỳ ai tới cũng không cự tuyệt. Tuy đã hạ gục được vài người, nhưng bản thân y cũng nhận phải cái giá thảm trọng.



- Đợi chút, Tiểu Cửu, ngươi dẫn theo Chu bàn tử về đi.Lý Kỳ giữ lấy Hồng Thiên Cửu, nói.



- Chu bàn tử…Chu bàn tử nào? Đệ ghét nhất là mấy tên béo...Nói xong, Hồng Thiên Cửu lảo đảo đi về hướng cửa chính.



Mẹ ngươi, thật không giảng nghĩa khí gì.



Lý Kỳ tức giận nhìn Hồng Thiên Cửu. Thấy cậu ta đã say không biết trời đất là gì. Thầm nghĩ, thôi, tiểu tử này về được đến nhà hay không đã là vấn đề rồi. Tranh thủ thời gian gọi một tiểu nhị tới hộ tống Hồng Thiên Cửu về nhà, đề phòng cậu ta rơi xuống sông.



Bỗng, một thân ảnh đi xẹt qua người Lý Kỳ. Lý Kỳ mắt sắc, một tay giữ lại, cười ha hả nói;- Sài công tử, thì ra vừa rồi là ngươi giả say.



Lúc tiệc tối mới trôi qua được một nửa, thằng nhãi này đã nắm xuống bàn, không nhúc nhích, giống như người chết vậy. Lý Kỳ tưởng y say rượu, đang định sai người tới Sài phủ bảo hạ nhân ở đó đưa y về. Không ngờ tên này lại giả say.



Sài Thông nhãn châu xoay động, kêu lên:- Ai…ai giả say, bản công tử vừa mới tỉnh rượu.



- Vậy thì tốt, Chu bàn tử giao cho ngươi.Lý Kỳ chỉ tay về phía ghế sa lon.



Sài Thông quay đầu nhìn, chỉ thấy một đống thịt nằm đó, mặt liền tái xanh, vung tay giãy dụa, căm giận bất bình nói:- Lý Kỳ, ngươi đừng khinh người quá đáng. Một mình ta sao có thể vác y về được. Ngươi rõ ràng là đang đùa giỡn ta đây mà. Thật đúng là buồn cười.Nói xong, y liền nhanh chóng chạy mất.



Đổ mồ hôi, hóa ra đám này đều là những gia hỏa có thú tính không có nhân tính.



Lý Kỳ sững sờ nửa ngày, lắc đầu bất đắc dĩ, kêu một tiểu nhị tới Chu gia gọi người đưa bàn tử kia về. Lại thấy A Nam và Tiểu Ngọc không ở đây, liền đích thân ra lệnh cho mọi người quét dọn vệ sinh. Đợi cho xong xuôi, hắn mới tới phòng nhân viên để nghỉ ngơi. Cởi bộ quần áo âu phục xuống, vải vóc thời này thật quá kém. May mà kiên trì được cả đêm. Dùng khăn lau thân thể, mặc bộ áo khoác bên ngoài, huýt sáo chuẩn bị rời đi từ cửa hông. Vừa đi tới cửa, chợt nghe thấy tiếng người nói chuyện ở một góc. Thanh âm có vẻ như là của tiểu tử Trần A Nam, lập tức vảnh tai nghe.



- Tiểu Ngọc, muội nên tin tưởng huynh. Huynh và vị tiểu tỷ kia thực không có quan hệ gì.


Lý Kỳ cẩn thận nhìn, hình quả cầu đã được may xong, hơn nữa nhìn rất sống động, trong lòng liền thỏa mãn. Quần áo cho Hoàng thượng tự nhiên phải khác. Lý Kỳ vốn định nhập gia tùy tục, thêu lên một con rồng. Nhưng lại thấy ý tưởng đó quá cũ rồi, hơn nữa lại phiền toái. Có bộ y phục nào của Hoàng thượng là không có rồng không. Bởi vậy hắn dứt khoát bảo hai người thêu quả cầu chơi xúc cúc lên. Cười ha hả nói:- Vậy hai người tiếp tục làm đi, không cần để ý tới ta.



Hai nữ vâng một tiếng, tiếp tục khâu vá.



Lý Kỳ tiện tay cầm lấy một bộ, dùng sức kéo, thầm nghĩ, không tồi, rất bền chắc, lại cầm mỗi bộ kiểm tra một lần.



Một lát sau, Bạch Thiển Dạ quay về:- Đại ca, huynh dậy rồi à?



Lý Kỳ gật đầu, thấy vẻ mặt nàng tươi cười, liền biết Chu gia nhất định đưa tới tin tức tốt, mỉm cười nói:- Thất Nương, có phải là có chuyện gì vui cần chia sẻ không?



Bạch Thiển Dạ cười hì hì:- Đại ca, huynh đoán xem?



Lý Kỳ ra vẻ tự hỏi một phen:- Nếu ta đoán không sai, hôm nay chắc có rất nhiều người chen chúc tới Chu gia mua quần áo.



Bạch Thiển Dạ biết không thể gạt được Lý Kỳ, gật đầu cười nói:- Không sai, vừa rồi Chu gia phái người tới chính là muốn thương lượng với muội. Đồng thời hỏi xem khi nào thì bày bán những phục sức mới kia.



- Điều này còn cần phải hỏi sao? Lão Chu kia biết buôn bán không vậy? Đương nhiên là rèn sắt khi nóng, càng nhanh càng tốt. Lẽ nào còn phải đợi tới năm sau?Lý Kỳ trợn mắt đáp.



Bạch Thiển Dạ vội nói:- Đại ca, Chu bá bá cũng biết điều đó, nên đang gia tăng tốc độ. Tuy nhiên, chỉ sợ vẫn còn cần ít thời gian.



Cũng đúng, nghề dệt thời này cơ hồ toàn bộ làm theo kiểu thủ công, sao có thể so với đời sau được.



Lý Kỳ nhíu mày suy nghĩ một lúc:- Thất Nương, không thể làm như vậy được. Thứ chúng ta định bán là thứ hoàn toàn mới, chưa từng xuất hiện, nhu cầu khẳng định sẽ rất lớn. Với hiệu suất kia căn bản không thể thỏa mãn nhu cầu của mọi người.



Bạch Thiển Dạ buồn bực nói:- Muội cũng biết vậy. Nhưng xưởng tơ lụa của Chu gia đã là xưởng tơ lụa lớn nhất của Đông Kinh rồi. Nếu bọn họ không làm được, thì các nhà khác càng không làm được.



- Không phải là huynh nói Chu gia không được, mà cách thức sản xuất của bọn họ không được.



Bạch Thiển Dạ nhớ Lý Kỳ từng đề cập tới vấn đề đó, vội hỏi:- Đại ca, có phải huynh đã nghĩ ra biện pháp?



Lý Kỳ gật đầu:- Không sai, gần đây huynh một mực nghiên cứu một loại máy tên là máy may. Đơn giản mà nói, nó như khung cửi vậy, nhưng dùng máy móc thay thế một phần thủ công. Mục đích của nó chính vì đề cao hiệu suất.