Bắc Tống Phong Lưu

Chương 472 : Buôn bán trong mùa tuyết

Ngày đăng: 07:27 30/04/20


“Việc này nói lớn thì lớn nói nhỏ thì nhỏ, hay là đừng nói cho bọn họ biết trước, tránh việc bọn họ lo lắng.”Lý Kỳ lắc đầu cười nói:- Cháu làm sao biết được.



Tần phu nhân thấy vẻ mặt mỉm cười của Lý Kỳ, một chút lo lắng cũng không có, bèn nói:- Vì sao ngươi đến một chút căng thẳng cũng không có vậy, nếu thật sự Phàn lão gia đúng như lời nói như vậy, Trương Xuân Nhi rời khỏi Phan Lầu có thể đến với chúng ta, cho dù người mua thật sự là ai đi nữa, cô ta cũng đã trở thành đông chủ của Phan Lầu rồi, mặc dù chúng ta có hết sức tranh đấu thì kết quả cũng không như mong đợi.



Ngô Phúc Vinh tức giận nói:- Chẳng dễ dàng gì yên ổn được một thời gian thì xuất hiện một Trương Xuân Nhi, việc buôn bán này thật sự không có cách nào làm được rồi.



Tần phu nhân cũng cảm thấy lo lắng phần nào, nàng giống Ngô Phúc Vinh, thích những ngày tháng tương đối nhàn hạ. Nhưng nói đi nói lại, việc buôn bán làm sao mà nhàn hạ được?



Không phải là một Trương Xuân Nhi sao, đến mức khủng hoảng như vậy sao, Lý Kỳ hừ nhẹ nói:- Ta hiện giờ lại mong muốn Phàn lão gia tử nói trúng, vậy ta vẫn bớt đi được biết bao nhiêu việc. Cho dù cô ta không đấu với chúng ta, ta cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta được, tốt nhất đừng tóm lấy cơ hội cho ta, nói cách khác ta vĩnh viễn bắt cô ta cả đời không thể lên được.



Tần phu nhân cau mày nhăn mặt nói:- Ngươi ác khí quá lớn rồi, chúng ta buôn bán, chứ không phải dùng thủ đoạn giết người cướp của đâu, bất kể việc gì bỏ qua được thì bỏ qua, Phàn lão gia trước khi lâm chung chẳng phải cũng mong ngươi thủ hạ lưu tình với Trương Xuân Nhi đó sao.



Lý Kỳ giơ tay nói:- Nhưng ta chưa đồng ý với lão. Cho dù đồng ý rồi thì ta cũng có thể nuốt lời mà.



Tần phu nhân không biết lời nói của Lý Kỳ là thật hay giả, không vui nói:- Nếu ngươi không đồng ý với Phàn lão gia cũng vậy thôi, nhưng nếu ngươi đồng ý rồi, há sao có thể nuốt lời được.



- Ta chỉ tin vào giấy trắng mực đen, lời hứa trên miệng thì không thể giữ được.Lý Kỳ lắc đầu, nói tiếp:- Phu nhân, có một số việc cô không hiểu, dù sao Trương Xuân Nhi đã đụng vào ta, ta quyết định sẽ không bỏ qua cho cô ta, việc này cô cũng không cần khuyên răn nữa, mà có khuyên cũng vô dụng.



Dù rằng tính cách của Tần phu nhân khá ôn thuận, lúc này cũng khó tránh nổi giận, nói:- Cô ta đối với Phàn lão gia như vậy, nhưng Phàn lão gia có thể tha thứ cho cô ta, cô ta lại chẳng làm gì ảnh hưởng đến ngươi cả, việc quái gì ngươi phải hùng hổ hăm dọa bức người như vậy?



Lý Kỳ thản nhiên nói:- Đây là chuyện riêng của ta và cô ta.
Hừ! Phải cần số lượng lớn đấy sao mà dùng được.Lý Kỳ lắc đầu như trống bỏi:- Cách mua thêm bếp lò này chắc chắn không được, quán rượu của chúng ta lớn như vậy, khách khứa cũng nhiều, đặt bao nhiêu chiếc bếp cho đủ đây, nếu là bếp than, đa phần sẽ dễ dàng trúng độc than, ta ngồi một lát, cũng cảm thấy hơi đau đầu, cũng không biết đặt nó ở đâu nữa, hơn nữa khói bay đầy nhà, ai dám quay trở lại, mà cũng đã hạn chế phạm vi hoạt động của mọi người rồi, cách này không được, quyết định không được.



Ngô Phúc Vinh hoang mang nói:- Theo như lời ngươi nói, chúng ta nên làm thế nào?



Lý Kỳ cười nói:- Sửa lò sưởi trong tường xong còn phải lắp lò quản nữa.



- Lò sưởi trong tường ư? Lò quản ư? 



Ngô Phúc Vinh và Tần phu nhân ngơ ngác nhìn nhau.



Lý Kỳ càng nghĩ càng hưng phấn, vội vàng giải thích cho hai người về lò sưởi trong tường và lò quản. Nhưng Ngô Phúc Vinh và Tần phu nhân chưa bao giờ thấy đồ vậy đó, nghe nói vậy, trên mặt tỏ vẻ nghi hoặc.



- Đến lúc đó các ngươi khắc biết, dù sao cũng nhất định sẽ có tác dụng tốt.Lý Kỳ cũng lười giải thích, chợt nhớ tới điều gì đó, nói:- Chúng ta cũng phải làm cho Phàn Lâu một bộ.



Tần phu nhân vừa nghe, trong lòng rất là vui mừng, thầm nghĩ, xem ra hắn chỉ thích khoe khoang là giỏi, kỳ thật lòng dạ vẫn khá lương thiện, không giống như lời hắn nói, mọi chuyện lúc nào cũng lấy quyền lợi làm đầu.



Ai ngờ Lý Kỳ nói ngay sau đó:- Phan Lầu cách xa chúng ta, nhưng lại gần Phàn Lâu, hơn nữa Phàn Thiếu Bạch và Trương Xuân Nhi không đội trời chung, chúng ta giúp Phàn Lâu cũng là giúp chính mình, có hai quyền lợi này, chúng ta vừa đúng lúc có thể uy hiếp được Trương Xuân Nhi. Ừ, ta giờ lập tức cho thợ mộc tới, ngày mai bắt đầu khởi công. Trận tuyết này có thể rơi cả tháng thì càng tốt rồi.



Tần phu nhân nghe vậy ngây người ra, tên này thật sự hết thuốc chữa rồi.