Bắc Tống Phong Lưu

Chương 481 : Lòng tham không đáy

Ngày đăng: 07:28 30/04/20


Lý Kỳ ho khan thật mạnh vài tiếng, ra vẻ không có nghe được lời Phong Nghi Nô nói, nhìn trần xe, không hiểu ra sao cả nói:- Nghe nói châm trà cho khách là lễ phép căn bản hạng nhất nha.



“Người này thật đúng là đáng giận.”Phong Nghi Nô cắn môi son, lườm Lý Kỳ một cái, nhưng vẫn là tự mình châm một ly trà cho Lý Kỳ, gượng cười nói:- Là ta tiếp đón không chu toàn, mời Quan yến sử dùng trà.



“Oa! Như vậy cũng có thể nhẫn nhịn được, cô nàng này rốt cuộc chọc phiền toái gì thế, sẽ không phải cầu ta lấy thân báo đáp chứ, như thế có thể suy xét một chút!”Trong lòng Lý Kỳ chột dạ, liếc chén trà kia, cũng không định chạm vào nó, duỗi lưng một cái nói:- Ôi, mấy ngày nay bận đến mức đau xương sống thắt lưng, nếu là có người có thể thay ta xoa bóp thì tốt rồi.



- Huynh...Phong Nghi Nô nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, bực đến nỗi ngực phập phồng, trong mắt lóe ra ánh lửa. Lý Kỳ lại làm như không thấy, còn nhẹ nhàng huýt sáo.



Một lát sau, Phong Nghi Nô hít thở sâu một hơi, từ từ nhắm hai mắt, cắn chặt răng nói:- Nếu là Quan yến sử không chê tiểu nữ tử tay thô, tiểu nữ tử nguyện ý giúp Quan yến sử xoa bóp vài cái.



“Vậy cũng đồng ý ta, oa! Xem ra việc này thật đúng là rất lớn nha.”



Lý Kỳ ngượng ngùng nói:- Cô cũng đã nói tay cô thô rồi, vậy hay là thôi đi.



Phong Nghi Nô dựng thẳng mày liễu, cả người tóc gáy dựng đứng, tức giận thầm muốn bổ nhào qua cùng Lý Kỳ đồng quy vu tận. Lý Kỳ thấy đã gần đến lúc bùng nổ, lập tức dừng, nghiêm mặt nói:- Đúng rồi, Phong hành thủ, hình như ta vừa mới nghe được cô nói cái gì có việc cần ta hỗ trợ? Không biết ta có nghe lầm hay không?



Phong Nghi Nô nao nao, lúc này mới nhớ tới nguyên nhân hôm nay mời Lý Kỳ đi lên, khẩn trương nói:- Đúng vậy, ta xác thực có chuyện quan trọng muốn nhờ.



- Chuyện gì?



Phong Nghi Nô nói:- Vương tướng lệnh cho ta tối nay tới quý phủ y múa hát.



Lý Kỳ kinh ngạc nói:- Đây không phải rất bình thường sao, bình thường cô không phải là dựa vào đó để kiếm tiền sao?



Phong Nghi Nô thở dài:- Nhưng ta nghe nói là đặc sứ Kim quốc kia chỉ định để cho ta đi đấy, cho nên ta sợ...



Lý Kỳ bật thốt lên:- Cô sợ gã mưu đồ gây rối đối với cô?


Lý Kỳ hành lễ nói:- Hạ quan Lý Kỳ tham kiến Vương tướng.



- Quan yến sử không cần đa lễ. Đến đến, ta giới thiệu với ngươi một chút.



Vương Phủ cười ha hả. Đưa tay sang hướng Hột Thạch Liệt Bột Hách nói:- Vị này chính là đặc sứ nước Kim, Hột Thạch Liệt tiên sinh, nghe nói các ngươi đã gặp rồi.



Hột Thạch Liệt Bột Hách cười ha hả nói:- Nam triều các ngươi không phải có câu là không đánh nhau thì không quen nhau sao, ta thấy ta cùng với Quan yến sử cũng có chút ý nghĩa như vậy.



“Thực biết lôi kéo làm quen, nhưng gia không biết ngươi.”Lý Kỳ ha hả nói:- Ngày ấy có nhiều mạo phạm, mong rằng Hột Thạch Liệt tiên sinh thứ lỗi mới được.



Hột Thạch Liệt Bột Hách lắc đầu nói:- Ai dà, Quan yến sử chớ nói như vậy, đó đều là người hầu của ta không hiểu quy củ, mới có thể va chạm đến Quan yến sử.



Vương Phủ bày ra một bộ phong phạm chủ nhân, cười nói:- Hôm nay là ngày vui, nói mấy cái việc này làm chi, mời Quan yến sử ngồi.



- Đa tạ.Lý Kỳ theo lời ngồi ở bên tay trái.



Vương Phủ cười ha hả nói:- Không biết Quan yến sử hôm nay chuẩn bị mỹ thực gì?



Lý Kỳ cười nói:- Lần trước ta nghe Nha nội nói, Hột Thạch Liệt tiên sinh thích ăn lẩu và đồ nướng, không biết việc này có thật hay không?



Vương Phủ gật đầu nói: - Đương nhiên là thật sự, tiểu nhi tuy rằng bất tốt, nhưng cũng không dám lấy việc này đến để nói giỡn.



Lý Kỳ gật đầu nói:- Như vậy cũng tốt. Từng nghe thấy Hột Thạch Liệt tiên sinh là khách quý của hoàng thượng, ta tất nhiên phải đối đãi đặc biệt, cho nên ta nghiên cứu chế tạo riêng cho Hột Thạch Liệt tiên sinh một món ăn mới.



Vương Phủ ồ một tiếng, vui vẻ nói:- Không biết món ăn này tên là gì?



Lý Kỳ cười nói:- Bún thập cẩm cay.Trong lòng cười thầm, ngươi chỉ là một đặc sứ nước Kim nho nhỏ, chẳng lẽ lại còn để cho ta làm sơn hào hải vị chiêu đãi ngươi sao, bún thập cẩm cay đã đủ cho ngươi mặt mũi rồi.