Bắc Tống Phong Lưu

Chương 606 : Hay cho một câu Lý phu nhân

Ngày đăng: 07:30 30/04/20


Hoạt động chúc tết khiến người ta mệt mỏi này cuối cùng đã kết thúc. Lý Kỳ ở nhà nghỉ ngơi một ngày, chờ vụ làm ăn lớn tới cửa.



Buổi sáng, Lý Kỳ ngồi trong hậu đường nghỉ ngơi dưỡng sức, thưởng trà, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nham hiểm.



- Lý đại ca, Lý đại ca.



Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng kêu của Trần A Nam, trong giọng nói còn mang theo sự hưng phấn.



- Vào đi.Trần A Nam đẩy cửa đi vào, bước nhanh tới trước mặt Lý Kỳ, hì hì nói: - Đại ca, phía xưởng rượu và hầm rượu đã chuẩn bị xong theo chỉ đạo của anh rồi. Tổng cộng thêm 32 quy trình, em vừa qua đó xem xét, ái chà, quá là phức tạp. Bảo đảm các sứ thần đó không nhìn ra được sơ hở, nếu như họ cùng học, không biết sẽ ủ ra loại rượu gì.



- Vậy thì tốt, vậy thì tốt. Lý Kỳ cười nham hiểm vài tiếng, nói.



Hôm qua hắn đã sai người đi sửa sang xưởng rượu, thật ra quá trình sản xuất Thiên Hạ Vô Song cũng đã khá phức tạp, nhưng để có thể nâng giá, Lý Kỳ có sá gì. Trong nháy mắt tăng thêm 32 trình tự hoàn toàn vô dụng, thậm chí còn có thể phản tác dụng, đây cũng là vì để không bị người khác học trộm. Dù sao Thiên Hạ Vô Song khắp thiên hạ này chỉ có một mình hắn biết, tất cả đều do hắn định đoạt.- Hai người lại đang nói chuyện gì thế?



Cùng với một giọng nói vô cùng giận dữ, Tần phu nhân mang theo tiểu Đào từ ngoài đi vào.



Lý Kỳ hơi trừng mắt nhìn Trần A Nam, ý nói tiểu tử ngươi sao đi vào không đóng cửa, nếu không may chuyện cơ mật bị tiết lộ ra ngoài thì ngươi thật đáng chết.



Trần A Nam thè lưỡi một cái, rồi hướng về phía Tần phu nhân thi lễ.



Lý Kỳ đứng dậy cười hì hì nói: - Phu nhân, sao người đã trở lại rồi?



Tần phu nhân hừ nhẹ một tiếng, nói:- Đây là nhà của ta, chẳng lẽ trước khi trở về còn phải thông báo với ngươi sao?



Tần phu nhân này thật sự là một người phụ nữ đức hạnh, vui buồn đều hiện trên khuôn mặt. Lý Kỳ biết nàng vì việc hôm trước mình bỏ nàng một mình chạy trốn mà tức giận, ra vẻ nhìn về phía cửa, kinh ngạc nói: - Ồ? Trịnh nhị ca chưa tới sao?



Người này thật là đáng ghét, Tần phu nhân nghiến chặt răng, trừng mắt liếc hắn một cái nói: - Sao? Ngươi và Trịnh nhị ca thân quen lắm sao?



Lý Kỳ cười nói: - Tàm tạm nhưng Trịnh nhị ca rất phong độ, tuấn tú lịch sự, miễn cưỡng có thể đạt tới yêu cầu kết giao bằng hữu của ta, quan trọng là chưa có vợ, rất có tiềm lực đấy.
- Haiz, ý tưởng này ta rất thích, đúng lúc ta đang chuẩn bị mua đồ trang sức cho các phu nhân của ta, chúc mừng một năm chúng ta lấy nhau. Lý Kỳ ha hả cười, nói với Trần A Nam: - A Nam, ngươi đem thứ này đưa cho các Lý phu nhân lớn nhỏ xem, nếu như các nàng không thích thì đập vỡ ngâm nước cho A Manh uống, còn trẻ như A Manh mà đã có nếp nhăn rồi, sao như thế được. Nói xong liền đưa chiếc rương qua.



Trần A Nam kinh ngạc nói: - Các Lý phu nhân lớn nhỏ?Lý Kỳ nháy nháy mắt, A Nam liền hiểu, vội nhận chiếc rương, vâng một tiếng rồi chạy nhanh như chớp.



Đợi khi đám người Phác Trí Khiêm kịp phản ứng thì cả Trần A Nam và mười tám viên trân châu đã mất tích.



Tần phu nhân thấy Lý Kỳ dễ dàng nhận lễ vật đắt tiền như thế, cảm thấy Lý Kỳ quá to gan nhưng điều khiến nàng kinh ngạc là, những người Cao Ly đó vì sao phải tặng lễ vật cho hắn, trong lòng rất lo lắng.



Lý Kỳ cười ha hả, giơ tay ra hiệu nói: - Các vị, mời ngồi, mời ngồi.



Người này thật là hám lợi, nếu như không phải đến để tặng quà thì sợ là đến chỗ mà ngồi cũng không có. Phác Trí Khiêm xem như đã hiểu, lễ vật đã đưa đến rồi, vừa mới chuẩn bị ngồi xuống thì Trần đại nương lại đi tới, nói: - Lý sư phụ, Lương Thái úy và sứ thần của các nước đã đến, hiện giờ đang chờ ở tiền sảnh.



Phác Trí Khiêm lại đứng thẳng dậy.



Mẹ kiếp, ngươi kích động như vậy làm gì? Cũng không phải tìm ngươi mà. Lý Kỳ nghiêng người một cái, ngạc nhiên liếc nhìn Phác Trí Khiêm.



Tần phu nhân biết Lương Sư Thành đến là vì Thiên Hạ Vô Song, đứng lên nói: - Ta đến chỗ Hồng Nô xem một chút.



Nàng sẽ không tới cướp trân châu của ta chứ? Lý Kỳ vội hỏi:- Đâu dám để phu nhân đi, đây là phòng của phu nhân, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện. Nói xong, hắn lại giơ tay ra hiệu với Phác Trí Khiêm, nói: - Phác Hạ Sứ, mời.



- Mời, mời!



Phác Trí Khiêm vội vàng gật đầu, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: - Quan Yến Sử, Lương Thái úy và sứ thần các nước đến là vì chuyện gì?



- Còn không phải là vì Thiên Hạ Vô Song sao. Họ muốn mua Thiên Hạ Vô Song về cho Hoàng Thượng của họ uống thử. Là thần tử, nhìn thấy thứ tốt đương nhiên đầu tiên sẽ nhớ tới Hoàng Thượng. Đây chính là đạo làm thần, ngươi nói đúng không?- Đúng, đúng, đúng, Quan Yến Sử nói rất có lý. Thật ra tại hạ cũng muốn mua một ít.



- Vậy sao? Vậy thì đợi một lát rồi cùng nói đi.