Bắc Tống Phong Lưu

Chương 621 : Phải làm kẻ buôn lậu lớn nhất

Ngày đăng: 07:30 30/04/20


Triệu Tinh Yến thấy Lý Kỳ há hốc mồm hoảng sợ nhìn mình, cảm thấy kinh ngạc nói:



- Sao ngươi phản ứng mạnh thế?



Quái gỡ, người phụ nữ này đúng khác người, con mẹ nó, người dòng họ hoàng thất lại cổ vũ hắn đi buôn lậu, trong tâm cô ta có ý gì đây? Lý Kỳ nuốt nước bọt nói:



- Triệu...Triệu cô nương, ta không nghe lầm chứ, không phải cô bảo ta đi buôn lậu Thiên hạ vô song ư?



Triệu Tinh Yến gật đầu nói:- Đúng vậy, có gì không ổn sao?



- Được sao?



Lý Kỳ cảm giác Triệu Tinh Yến đang trêu đùa hắn, không kìm được xòa tay dán vào trán nàng, hắn cảm thấy một làn da mịn màng, mát lạnh, chậc da nàng ta thật đẹp.



Triệu Tinh Yến tuyệt đối không nghĩ Lý Kỳ lại làm như vậy nên không có phòng bị gì cả, thậm chí ngay cả né đi cũng không kịp, đợi khi Lý Kỳ thu tay lại nàng ta mới tỉnh ngộ, giận nói:



- Ngươi làm gì thế?



Sai lầm rồi, hắn phạm sai lầm lần hai rồi, Lý Kỳ làm ra vẻ không nghe nàng ta rống lên, thầm nói:



- Kỳ quái, đâu có sốt.



Hắn vừa dứt lời mu bàn chân cảm nhận được cơn đau truyền đến, hắn quát to một tiếng nhảy cẩng lên, hai tay ôm chân giận dữ hét lớn:



- Sao cô lại giẫm lên chân ta?



Mày Triệu Tinh Yến nhướng lên:



- Vì ngươi khinh ta nên bị ta trừng phạt, nếu còn có lần sau ta nhất định chặt tay ngươi.- Cô.....



Lý Kỳ chỉ tay về phía nàng ta, chợt nhớ đến hắn không đánh lại hét lớn:



- Mã Kiều, Mã Kiều tên khốn kiếp này lại chạy đi đâu rồi.



Triệu Tinh Yến hừ một tiếng nói:



- Mặc dù là Mã Kiều lại đây ngươi cũng nghĩ gã có can đảm làm gì ta sao?



Lý Kỳ đe dọa:



- Cô đánh giá chỉ số thông minh của Mã Kiều quá thấp rồi, có bản lĩnh cô đừng chạy ta sẽ đi gọi người, mẹ nó...Cô không nhìn được địa bàn này của ai à.- Ngươi đi ta chờ ở đây, coi như là Mã Kiều dám thì ngươi dám sao?



Triệu Tinh Yến hai tay ôm ngực cười lớn.



- Cô....Cô điên rồi.



Lý Kỳ tức giận hừ một tiếng, hắn đúng không có lá gan này:



- Ta không thèm nói chấp người phụ nữ dã man như cô.



- Ta dã man?




Lý Kỳ nói tiếp:- Mục đích gì?



- Hiện giờ Liêu quốc có ý nên chúng ta chỉ có thể mua ngựa ở Tây Hạ mà thôi, ta hy vọng ngươi có thể lợi dụng việc buôn bán này thay Đại Tống mua càng nhiều ngựa càng tốt.



Triệu Tinh Yến nói.



Lý Kỳ lắc đầu nói:



- Ta không muốn làm thế.



Triệu Tinh Yến kinh ngạc:- Vì sao?



Lý Kỳ hất đầu làm ra vẻ chính nghĩa:



- Lý Kỳ ta từ trước đến giờ làm quan thanh liêm chính trực, cô độc, lấy đức thu phục người sao có thể làm việc hạ lưu này, cô quá xem thường ta rồi, ta còn có việc cáo từ trước.



Hắn nói xong cũng không đợi Triệu Tinh Yến nói gì đã khập khiễng hướng cửa chính mà đi.



Triệu Tinh Yến ngây người đứng tại chỗ, vậy ta là gian thương sao?



Đứng bên trong, Ngô Phúc Vinh đột nhiên nhìn thấy Lý Kỳ khập khiễng đi đén, vội đến trước mặt hắn nói:



- Lý sư phó, chân của cậu đau à?



- Chú đừng động vào, chú và Tiểu Ngọc nhanh chóng đến hậu viện.



Lý Kỳ vừa nói vừa hướng hậu viện mà tiến.



Ngô Phúc Vinh sửng sốt nhìn hắn, thấy hắn không phải nói đùa liền khẩn trương đi gọi Tiểu Ngọc, rồi tới hậu viện.



Trong phòng nghỉ Lý Kỳ đang ngồi uống trà nói:



- Mục tiêu chính năm nay của chúng ta chính thị trường ngoại quốc, nói cách khác ta muốn đem Thiên hạ vô song, thịt hộp, mì tôm bán quanh các nước láng giềng, các ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng đặc biệt con người, phương diện tiền bạc, còn nữa ta nghĩ cần nhanh chóng đồ hộp và mì tôm đi.



Ngô Phúc Sinh và tiểu Ngọc đều sửng sốt.



Tiểu Ngọc kinh ngạc nói:



- Đại ca, sao phải vội vã như thế?



Lý Kỳ hỏi ngược:



- Chẳng lẽ cô sợ tiền chúng ta kiếm quá nhiều sao?Tiểu Ngọc lắc đầu cười nói:



- Muội không có ý đó.



- Không phải thì tốt nhất, việc này nên quyết định như vậy.



Khóe miệng Lý Kỳ nhếch lên nụ cười đắc ý, chủ ý của nàng ta tốt như thế, bây giờ mới nói với hắn, ấy thế còn giẫm cho hắn một đòn, hắn không dọa nàng ta chẳng phải sẽ làm...Trời đất thất vọng sao? Để rồi xem, trong vòng năm nay hắn sẽ là người buôn lậu lớn nhất Bắc Tống.