Bắc Tống Phong Lưu

Chương 628 : Trận mở màn (hạ)

Ngày đăng: 07:30 30/04/20


:Trận mở màn (hạ)



Lý Bang Ngạn cả giận nói: - Rõ ràng là người của Thị vệ Mã đang đùa mà.



Vừa dứt lời thì chợt nghe Triệu Giai hô lên: - Bọn họ đang làm gì vậy?



Lý Bang Ngạn câm miệng lại, vừa nhìn chỉ thấy người của thị vệ Mã đang nhinf chằm chằm vào một chỗ. Trận này còn chưa bắt đầu đã có người chen lên, có người quát: - Đây là đá bóng sao? rõ ràng là đang dánh nhau mà, còn ra thể thống gì nữa.



Vương Phủ cười dài nói: - Thái úy, lẽ nào không cho phép làm như vậy?Cao Cầu cười khổ nói: - Hết cách. ông ta nói xong liếc nhìn Lý Kỳ đầy cổ quái, nhưng người ta đang ăn điểm tâm cũng không nhìn thấy.



Trương Nhất Sơn thấy bóng ở hậu vệ chưa đá liền đi về phía hậu vệ nói: - Chỗ này.



Đồng đội cũng không do dự mà truyền bóng cho tới, nhưng lúc này lại có tên cầu thủ số 5 lao tới. Hai người vật lộn tranh cướp nhau nhưng Trương Nhất Sơn đã lường trước được. Đối mặt với một người cao to 1m80, không mất đi vị trí của mình cũng thực là điều khó tránh khỏi.



Không ngờ lại xuất hiện một lần nữa. Chỉ thấy Trương Nhất Sơn đứng giật mình, bóng cũng không đụng mà trơ mắt nhìn bóng bay qua đỉnh đầu.



Khán giả ồ lên hối tiếc, thậm chỉ có người hô lớn: - Trương Nhất Sơn ngươi đang làm gì vậy?



Đây đúng là khiến người ta được mở rộng tầm mắt.



Sau đó là một cầu thủ khác của đội thị vệ Mã khống chế được bóng.



- Tên này quá vô liêm sỉ không ngờ lại kéo quần áo của mình.



Trương Nhất Sơn phát hỏa mắng to một câu, không còn lý trí mà đẩy cầu thủ số 5 một cái, cậu ta như diều bị đứt dây bay ra ngoài bịch một tiếng ngã quăng xuống đất.Sao có thể như vậy được rõ ràng lúc nãy mình không dùng lực, mà cho dù có dốc toàn lực cũng không thể quẳng y đi xa như vậy được. Trương Nhất Sơn không tin nổi vào tay mình nữa.



- Ôi tay tôi gãy rồi.



Cầu thủ số 5 khóc lóc lăn lộn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.



- Làm gì vậy? sao cậu có thể động thủ đánh người?



- Muốn đánh nhau à chúng tôi không sợ các người đâu.



- Phải rồi, cậu thô lỗ như vậy phải đuổi ra ngoài.Đám thị vệ lao vào như quân du côn tìm Trương Nhất Sơn nói lý, nhưng lại không có lấy một người đi lên hỏi thăm vết thương của đồng đội.



Lý Kỳ ở trên khán đài nhìn thấy hết cả, y thầm mắng. Các ngươi thật ngu xuẩn, làm gì vậy không biết? Toàn làm những hành động lãng phí cho thằng nhãi kia, làm ông tức chết đi được.



Lúc này người của Tề Vân xã cũng chạy tới vây quanh Trương Nhất Sơn.



- Các cậu làm gì vậy? không được đụng chân đụng tay.




Trương Nhất Thủy nhảy lên không trung chân chạm nhẹ vào bóng để khống chế bóng.



Đúng lúc này người phòng thủ của y cũng chạy tới. Nhưng Trương Nhất Thủy không dừng lại, mà dùng mắt cá chân cố định bóng, thuận thế xoay người, tốc độ cực nhanh khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.



Người phòng thủ bị y quăng lại phía sau.



Bốp một cái, sắc mặt của Lý Kỳ cả kinh, thầm nghĩ, mau chặn y lại. Trận đấu đã đến thời điểm cuối, cùng không ai muốn thua cuộc.



Trương Nhất Thủy rơi người về sau. Phía trước trống trải, trong lòng y vui vẻ đợi lúc sút bóng.Lúc này căng thẳng đột nhiên có tiếng hét vang lên như sấm: - Ngươi đừng mơ sút gôn.



Một bóng đen như mây đen che mặt trời.



Hóa ra là Hùng tứ ca đã buông Trương Nhất Sơn mà đang chạy về phía Trương Nhất Thủy. Nhìn thấy đã không ngăn được trong tình thế cấp bách gã liền bay thẳng về phía Trương Nhất Thủy.



- Heo bay?



Lý Kỳ sợ hãi kêu lên.



Người 180cân nhào về phía trước. Trương Nhất Thủy thấy chiêu phòng thủ như vậy mà ngây cả người ra, ánh mắt sợ hãi.



Khán giả vội bịt tay vào miệng.



- Đừng!



Thấy Hùng tứ ca đã nhào vào người Trương Nhất Thủy bỗng nhiên có một bóng người lao tới, làm cho Hùng tứ ca ngã từ trên không trung xuống đất.



Bịch một tiếng,



- Nhất Thủy, mau sút gôn.



Trương Nhất Sơn nghe thấy vậy, liền quát to kịp phản ứng.- Tùng tùng...



Tiếng trống vang lên báo hiệu trận đấu kết thúc.



- Ôi, con mẹ ngươi nhanh lên một chút, thắt lưng của ta bị ngươi làm gãy rồi, sao ngươi không thể nhẹ hơn một chút.



- Ngươi có là ta muốn sao, nếu ngươi đá tiếp chắc chắn bọn ta sẽ thua rồi.



Hóa ra bóng đen nhào đầu về phía trước kia chính là cầu thủ số 1. Cậu ta thấy trận đấu sắp kết thúc, nếu Hùng tứ ca lao vào Trương Nhất Thủy mà bị ngã xuống đất thì chắc chắn Tề Vân xã sẽ ghi bàn, cho nên mới phấn đấu quên mình đến chặn Hùng tứ ca ngã xuống dưới.