Bắc Tống Phong Lưu

Chương 631 : Cao Nha Nội cũng có thể đối

Ngày đăng: 07:30 30/04/20


Không chỉ có Lý Sư Sư và Tần phu nhân mà ngay cả Bạch Thiển Dạ và Phong Nghi Nô cũng đến đây. Ngoài ra còn có cha con Tống Ngọc Thần, Trịnh Dật cũng đến thật là niềm vui bất ngờ.



Lạ thật sao họ lại đến hết đây thế nhỉ?



Lý Kỳ nhướn mày, Bạch Thiển Dạ và Phong Nghi Nô cùng đến thì hắn có thể lý giải được, nhưng hắn nhớ rõ lúc định ngày du xuân, Tần phu nhân khẳng định là mình sẽ không đến mà. Hơn nữa, từ trước đến nay nàng ta đều không thích những chuyện như thế này.Lại càng không phải nhắc đến Hoàng thượng, Thái Kinh bọn họ cùng đi với nhau.



Lẽ nào lão Vương Trọng Lăng kia bảo nàng ta đến? Rất có thể là như vậy. Nhưng vì sao Vương Trọng Lăng lại bảo nàng ta đến chứ?



Lý Kỳ trầm ngâm một lát rồi hiểu ngay, hắn thầm nghĩ, chắc chắn là Hoàng thượng muốn du xuân cùng Lý Sư Sư, nhưng lại sợ lời ra tiếng vào cho nên mới mang cả Thất nương đi. Phu nhân các nàng làm vậy để ngụy trang. Ngoại tình cũng có cảnh giới của ngoại tình. Ông ta không hổ là thiên hạ đệ nhất!



- Lý Kỳ, ngươi đến rồi à.



Đúng lúc hắn đang suy tư thì chợt nghe có người gọi mình. Hắn ngẩng đầu lên nhìn là Cao Cầu đi đến. Hắn vội vàng thi lễ nói: - Hạ quan tham kiến Thái úy.



Cao Cầu cười nói:- Hôm nay đến là dể du xuân, những lễ tiết phàm tục đó miễn đi.



- Dạ dạ...



Lý Kỳ cười ha ha chỉ cách đám người Tống Huy Tông không xa nói: - Thái úy, đại quan nhân bọn họ đang làm gì vậy?



Cao Cầu nói: - À, bọn họ đang đối câu đối đấy mà.



Lại là câu đối? Lý Kỳ nói theo bản năng: - Thái úy, vì sao ngài không đi? Hắn vừa nói ra thì lập tức thấy không ổn. Cầu ca là tướng thể dục, những kiểu văn nghệ này ông ta đâu có hiểu. Hắn lại nói:- Tôi không quấy rầy bọn họ nữa, tôi đi nấu ăn trước.



Thực ra kiểu trò chơi này cũng không thích hợp với hắn.



Cao Cầu hiểu tâm trạng của Lý Kỳ, lúc này liền gật đầu nói: - Ngươi đi đi, đợi lát nữa ta và Đại quan nhân sẽ đến.



- Đa tạ Thái úy.



Lý Kỳ vừa chắp tay đang định đi thì lại nghe đằng sau có người gọi: - Bộ soái, ngươi chuẩn bị đi đâu vậy?



Tiểu tử chó Nhật này, ta đã tha cho ngươi một lần ngươi lại tự đụng vào mình à. Ánh mắt của Lý Kỳ hiện lên sự tàn khốc, nhưng hắn vẫn xoay người nhếch mép cười liếc nhìn Cầu ca.



Cao Cầu nhẹ nhàng lắc đầu cười khổ, ra hiệu bảo hắn đừng qua lỗ mãng.



Tôi cũng không muốn gây rối đâu, nhưng nhìn ông đứng ở chỗ người này, Vương Phủ, Lý Bang Ngạn hơn nữa còn có một Tống Mặc Tuyền, có muốn không gây rối cũng khó.



Hai người cùng đi tới trước mặt Tống Huy Tông.



Lý Kỳ thi lễ về phía Tống Huy Tông. Về phần vừa rồi Tống Ngọc Thần gọi hắn, thì đến nhìn hắn cũng không liếc mắt lấy một cái.



Tống Huy Tông cười ha ha nói:- Lý Kỳ, hôm nay không mời mà tới, không quấy rầy ngươi đấy chứ?



Đương nhiên là quấy rầy rồi, nhưng vấn đề là ta dám nói ra sao? Ngươi không phải là cởi quần cái mông thối lắm sao? Hắn cười nói: - Đâu có, đâu có, Đại quân nhân và Sư Sư cô nương có thế đến được, còn làm cho tôi vui không kịp ấy chứ.



Tống Huy Tông cười ha ha rồi như chợt nhớ ra điều gì đó nói: - Nghe nói ngươi đang ở đây thưởng đèn của 4 thành, hưởng trăng hóng gió. Có chuyện này không?
- Đại quan nhân, không phải là y cũng không đối được sao, như vậy là không công bằng với tôi.



- Ừ?



- Tôi không nói gì đâu nhé. Lý Kỳ ngượng ngùng cười rồi ra vẻ trầm ngâm bỗng nhiên hắn nói: - Có rồi.Hắn cầm bút lên hạ quyết tâm viết 7 chữ thật to.



Trường trường trường trường trường trường trường.



Chữ nhìn vẫn xấu không chịu nổi như vậy



Cao Nha Nội gật đầu thâm trầm nói: - Đối hay lắm, chữ vẫn xấu hơn ta.



Lý Kỳ nghe thây vậy hận đến ngứa cả răng.



Tống Huy Tông nói: - Khang nhi nói vậy là sao?Cao Nha Nội ha ha nói: - Vế của thần bẩy chữ đều giống nhau. Vế này của Lý Kỳ cũng bẩy chữ giống nhau, như vậy chẳng phải là đã đối rồi sao.



Hắn vội hỏi: - Đại quan nhân, Nha Nội nói đùa đấy, đừng coi là thật. Thực ra ý vế trên của Nha Nội là: đi thuyền, đi thuyền, đi thuyền, đi.



Hắn dừng bút trên bảy chữ lớn. (chữ 行 vừa có nghĩa là "được", vừa có nghĩa là "đi").



Mọi người tỉnh ra.



Lý Kỳ cười nói:- Còn về dưới của tôi là: thường lên, thường lên, thường lên, thường. Hắn nói song lại dùng bút viết.



Trịnh Dật hiểu ra vỗ tay nói: - Hay, hay lắm cao thấp cùng một chỗ ý là thương hành thông đạt thì sẽ có lợi dài lâu.



Lý Kỳ cười nói: - Trịnh nhị ca nói câu này cũng chính là kỳ vọng trong năm nay của Túy Tiên Cư chúng tôi. Hy vọng được như lời tốt lành của huynh.



Tống Huy Tông cười ha ha nói: - Thú vị, thú vị, vế đối này thú vị lắm.Những người còn lại đều lắc đầu cười khổ, Lý Kỳ này đúng là khắc tinh của Hàn Lâm Viện.



Còn Tống Mặc Tuyền thì mặt xám như tro.



Nhưng dù sao ông ta cũng là người từng trải cũng thầm gật đầu về phía Tống Ngọc Thần.



Tống Ngọc Thần cắn chặt răng đi lên trước dập đầu 3 cái nói: - Bộ soái tài cao. Ngọc Thần xin lĩnh giáo.



Lý Kỳ thấy y hoàn lễ xong mới đỡ y dậy cười ha ha nói: - Tống công tử khiêm tốn quá.Cao nha Nội đắc ý nói: - Câu đối này ta cũng có phần mà.



Cao Cầu quát: - Khang nhi, chớ có làm bậy lui sang một bên.



- Hả?



Cao Nha Nội ngoan ngoãn lui sang một bên, thầm nghĩ phải nói việc này cho bọn Tiểu Cửu.



Tống Huy Tông cũng không muốn thấy Tống Mặc Tuyền phải khó xử liền bật cười ha ha nói: - Lý Kỳ, hôm nay ngươi chuẩn bị món gì vậy?Hắn cũng cười nói: - Chủ yếu là thịt nướng trên đá phiến.