Bắc Tống Phong Lưu

Chương 680 : Thu hoạch ngoài ý liệu

Ngày đăng: 07:31 30/04/20


Yến hội lần này đối với Đồng Quán và chúng tướng lĩnh mà nói là vô cùng thống khoái, là trút được gánh nặng, là hưng phấn. Thời điểm bọn họ xuất chinh căn bản là vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cũng không ngờ lần này phạt Liêu lại gian nan như thế; nói không hề khoa trương, chuyện này đối với họ quả thực như một cơn ác mộng. Cơ mà sau khi Kim quốc công chiếm được Yên Kinh, thì cơn ác mộng của bọn họ chẳng hề chấm dứt, thậm chí còn trầm trọng hơn. Phía trước có người Kim cản trở, phía sau lại bị áp lực từ Tống Huy Tông; bọn họ bị kẹp ở giữa liền trở thành kẻ đáng thương vừa yếu đuối vừa mong manh. Hơn nữa, hai bên trái phải này, đều không phải người.



Cho mãi đến hôm nay, bọn họ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, bở chẳng bao lâu sau là có thể khải hoàn hồi triều; do đó, khi Lý Kỳ nói rằng ngày mai sẽ hồi kinh, Đồng Quán ngay cả nửa câu giữ lại cũng không có, từ đó có thể thấy được y chán ghét nơi này cỡ nào.Ban đêm.



"Cốc cốc cốc"



Lý Kỳ vừa mới rửa mặt xong, đang chuẩn bị trèo lên giường ngủ, bỗng vang lên tiếng đập cửa ngoài kia.



- Ai vậy?



- Là ta.



Đồng đại thái giám? Lý Kỳ sửng sốt, trong lòng vô cũng nghi hoặc, thầm nghĩ, gã này tới làm gì? Ngoài miệng lại nói: - Thái úy xin chờ một chút.Nói xong, hắn sửa sang lại áo quần, rồi tiến ra mở cửa.



Chỉ thấy Đồng Quán một mình đứng bên ngoài, nhìn hắn cười nói: - Sao ngươi không đi uống rượu mà lại đi ngủ thế?



Lý Kỳ cười nói: - Ngày mai phải lên đường, cho nên ta đi nghỉ sớm một chút.



Đồng Quán gật gật dầu, ánh mắt thoáng nhìn vào bên trong phòng, nói đùa: - Không phải là kim ốc tàng kiều chứ? kim ốc tàng kiều: điển cố Trung Quốc, chỉ việc giấu người đẹp trong phòng mà không cho ai biết.



Đổ mồ hôi dữ dội!! May là hồi nãy đã bảo Cốt Dục về phòng nàng ngủ. Trong lòng Lý Kỳ căng thẳng, cười ha hả nói: - Sao thế được, khiến Thái úy chê cười rồi. Nói xong liền tránh qua chừa một lối đi, đưa tay ra: - Thái úy, mời vào.



- Làm phiền rồi.



Đồng Quán vừa chắp tay, vừa bước vào.




Tửu bảo vội chạy đến, khom người hỏi: - Các vị khách quan, xin hỏi các vị muốn gọi gì ạ?- Mười cái bánh bao. Lại thêm bốn cân thịt chín.



Mã Kiều vội vàng bổ sung: - Thêm một vò rượu ngon nữa.



Hai cái tên này. Lý Kỳ hơi trừng mắt nhìn y, nhưng cũng không nói gì.



Tên tửu bảo kia bỗng nhiên nói: - Các vị khách quan, các ngươi có muốn nếm thử một chút Kim lạp xưởng mới ra lò của tiểu điếm không?



Mã Kiều có vẻ không vui, nói: - Tên tửu bảo này thật dông dài, lạp xưởng thì có gì ngon! Mang rượu tới, ta đang rất khát đây.Tửu bảo kia vẻ mặt ngượng ngùng, vâng một tiếng, sau đó xoay người rời đi.



Một lát sau, có hai người đi đường cũng ghé vào. Một người áo xám, một người áo xanh.



Người mặc áo xám nói: - Tửu bảo, tửu bảo! Cho bọn ta nửa con vịt nướng Túy Tiên Cư.



Người còn lại vội nói: - Hiện nay ai còn ăn vịt nướng Túy Tiên Cư nữa! Tiểu bảo, cho một chén Kim lạp xưởng.



Tửu bảo kia ngượng ngùng cười nói: - Vị khách quan kia nói rất đúng, hiện tại mọi người đều thích ăn Kim lạp xưởng. Hơn nữa cho dù ngươi có muốn ăn vịt nướng Túy Tiên Cư, thì chỗ chúng ta cũng không có, bởi thật sự là quá đắt, chỗ chúng ta là kinh doanh nhỏ, làm sao mua được nha.



Người mặc áo xám nói: - Kim lạp xưởng là cái quái gì? Không phải chỉ là lạp xưởng thôi sao, ta cũng đâu phải là chưa nếm qua, có gì ngon đâu.



Người mặc áo xanh nói: - Ngươi mới về, cũng không biết được nguồn gốc của nó. Kim lạp xưởng này chính là do Kim Lâu ở Biện Kinh vừa mới làm ra, ăn rất ngon; có thể ăn với cơm, cũng có thể nhắm rượu, rất tiện nghi. Vịt nướng Túy Tiên Cư tuy ăn rất ngon, nhưng lại quá đắt, không có lời.Tửu bảo kia cười ha hả, nói: - Vị khách quan này nói rất đúng, ta nghe người ta nói, từ sau khi Kim Đao Trù Vương rời kinh, Túy Tiên Cư kinh doanh càng ngày càng tệ, đồ ăn mấy tháng cũng không có gì thay đổi. Còn Kim Lâu lại khác hẳn, đồ ăn càng ngày càng đa dạng; gần đây nhất là cái đồ sấy kia, hương vị thật sự không tệ, đặc biệt còn có Kim lạp xưởng này, vừa tiện lợi lại vừa ngon, quả thực rất thực tế.



Lý Kỳ vừa nghe thấy, ngay lập tức sắc mặt đại biến.