Bắc Tống Phong Lưu

Chương 732 : Người may mắn trúng món ngon

Ngày đăng: 07:32 30/04/20


Tiếng ồn ào của Cao Nha Nội thu hút sự chú ý của mọi người. 



Ánh mắt của họ có sự hâm mộ, có sự ghen tỵ. 



Nhưng thứ này là do bẩm sinh rồi, có hâm mộ cũng không được. 



Trương Nhuận Nhi nhìn Cao Nha Nội xấu hổ nói: - Xin lỗi, ca ca vì hôm nay là ngày Pizza vì vậy tiểu điếm hôm nay chỉ cung cấp Pizza thôi, muốn thì phải mai mới làm bánh ngọt được. 



Câu này vừa nói ra liền có những tiếng xôn xao. 



Cao Nha Nội ngạc nhiên nói:- Vì sao? vậy chẳng phải 2 chiếc bánh ngọt kia sẽ lãng phí sao? 



Trương Nhuận Nhi ngượng ngùng nói: - Thực ra hai chiếc bánh đó làm là để tặng cho mọi người. 



Phàn Thiếu Bạch hỏi: - Ở đây có nhiều người như vậy, hai cái bánh này sao đủ chia? 



Trương Nhuận Nhi nói: - Cho nên chũng tôi sẽ chọn ra hai người may mắn, tặng hai chiếc bánh này cho bọn họ. 



Cao Nha Nội nghi ngờ nói: - Chọn thế nào? Ai bỏ nhiều tiền thì cho người ấy à?Con người này thật là... thế thì gọi gì là người may mắn. Nhưng thực ra đây cũng là 1 ý kiến hay. Lý Kỳ xoa xao tay ra vẻ tiếc nuối. 



Những người còn lại vừa nghe thấy thế liền ủ rũ, nếu thế thật thì có Tứ tiểu công tử giàu có ở đây đâu đến lượt bọn họ. 



- Đương nhiên là không phải rồi. Trương Nhuận Nhi cười khổ nói. 



Mọi người vừa nghe thấy vậy liền lập tức ngẩng đầu lên. Lại thấy Trương Nhuận Nhi chỉ vào giữa cái bánh Pizza lớn kia nói: - Quan trọng là ở trong chiếc bánh Pizza kia có dấu một bộ xương cá và một bộ xương gà. Đợi lát nữa tôi sẽ chia bánh cho mọi người. Nếu ai ăn vào xương cá thì chúng tôi sẽ tặng cho người đó chiếc bánh "Bảo vệ". Còn ai ăn vào xương gà thì sẽ tặng cho người đó chiếc bánh " Nhu tình mật ý". Cho nên lát nữa mọi người ăn, nhất định phải cẩn thận. 



Vừa dứt lời, Hồng Thiên Cửu đã nói ngay: - Điều này rất hay, thú vị, thực sự là rất thú vị. 



Cao Nha Nội tức giận nói: - Tiểu Cửu, thú vị ở chỗ nào? Như vậy Nha Nội ta không chỉ có 1,2,3,4... mà 7 cơ hội rồi. 




Được lắm, dám gọi là mốc, được cứ để ngươi kiêu ngạo một lúc. Cao Nha Nội hôm nay có việc cần ngươi, y cười làm lành rồi lập tức đứng sang bên. 



Lúc này đa số mọi người đã ăn xong, đều cảm thấy Pizza lần này ngon hơn lần trước. Một người nhìn Lý Kỳ khen: - Lý sư phó, Pizza này quả thực rất ngon. 



Hắn cười nói: - Ngại quá, Pizza lần này không phải tôi làm mà là Trương Nhuận Nhi và Lỗ Mỹ Mỹ làm.- Hả? Đồ đệ làm mà ngon vậy? Nếu là huynh tự làm thì chẳng phải sẽ càng hơn sao? 



- Khá lắm, khá lắm, Lý sư phó, ngày Pizza mỗi năm một lần, huynh cũng đừng keo kiệt cũng phải để chúng tôi no lộc ăn chứ, mọi người nói có đúng không? 



Mọi người cùng trầm trồ khen ngợi. 



Hồng Thiên Cửu hét lên: - Đúng đấy, đúng đấy đại ca, ngày Pizza này là do huynh định ra, huynh không thể không ra tay được. 



Đám Chu Hoa cũng kêu ầm lên.Đám Thái Mẫn Đức trên lầu cũng bắt đầu yêu cầu Lý Kỳ bộc lộ tài năng. 



Bọn này đúng là lòng tham vô đáy, cũng may là ta sớm đã có sự chuẩn bị. Lý Kỳ cười ha ha nói: - Các vị, các vị cứ yên tâm xin chờ một lát, thực ra tôi đã chuẩn bị món ngon cho mọi người rồi nhưng không phải Pizza. Là món điểm tâm tôi đặc biệt làm cho mùa hè năm nay. Hôm nay vừa lúc để mọi người nếm thử nhưng vì muốn mang món này ra mà không làm ảnh hưởng đến ngày Pizza cho nên phải đợi đến tối. 



Mọi người vừa nghe thấy thế liền trầm trồ khen ngợi, họn họ không hiểu lời Lý Kỳ nói lắm nhưng họ đều rất chờ mong hắn biểu diễn. 



Lần này sẽ không có ai muốn đi chắc chắn họ sẽ ngồi đến tối muộn.- Ôi, đây là chuyện của buổi tối, vậy thì để tối nói đi, bây giờ rốt cuộc là xương gà đang ở trong tay ai? 



Bây giờ Cao Nha Nội chỉ quan tâm đến chiếc bánh "Vĩnh kết đồng tâm" kia sẽ thuộc về ai, y liếc mắt nhìn ngoài Sài Thông ra chỉ còn Tần phu nhân, Trịnh Dật bọn họ vẫn chưa ăn xong. Đổi lại Sài Thông có 1/5 ăn vào xương gà. Y vội khoát tay Sài Thông nói: - Sài Thông ngươi đừng ăn trước. 



Sài Thông bị y hù cho sợ ngẩn người ra lại thấy đám Tần phu nhân đang ở trước mặt ha ha nói: - Tần phu nhân, Bạch nương tử, hai người ăn nhanh lên chứ. 



Y qua một hồi náo loạn như vậy mọi người cũng tập trung nhìn vào đám Tần phu nhân, không khí liền căng thẳng. Mọi người nhìn chằm chằm khiến các cô ăn cũng ngại hơn. 



Trịnh Dật lắc đầu cười khổ, lại thấy ánh mắt hau háu của Cao Nha Nội đưa nốt phần bánh còn lại vào miệng, chỉ thấy trên tay y có miếng xương gà vội nói: - Kinh Tế Sử, miếng xương này lớn quá.