Bắc Tống Phong Lưu

Chương 741 : Oa! Vàng nhiều quá!

Ngày đăng: 07:32 30/04/20


Buổi chiều ngày thứ hai, sứ thần Kim quốc cuối cùng đã vào thành, mà lần này sứ thần phái tới là ba gương mặt cũ, chính là Lý Tĩnh, Vương Độ Thứ, còn có Hột Thạch Liệt Bột Hách. Lần này bọn họ đến, nhận được sự quan tâm đặc biệt của dân chúng, người đứng hai bên đường tấp nập, điều này chưa từng có trước đây, tất cả việc này đều là do sự tuyên truyền kỳ trước làm vô cùng đúng lúc, gần như từng chi tiết đều được mô tả vô cùng tỉ mỉ. 



Đợi làm xong các nghi thức rườm rà kìa, đã đến chạng vạng, thế là bọn họ theo suy nghĩ trực tiếp đi tới Tướng Quốc Tự nghỉ ngơi, ngày mai bọn họ sẽ không phải tiến cung, mà là đi tham quan thương nghiệp của Biện Kinh, về điểm này, hai bên không bàn mà trùng ý, Hoàn Nhan A Cốt Đả dù sao vẫn chưa đến Biện Kinh, theo lời của Lý Kỳ, ông ta cũng không dám tin hết, vì thế ông ta mong Hột Thạch Liệt Bột Hách bọn họ phải chứng nhận trước, sau đó mới đàm phán.Kỳ thực cho dù bọn họ không yêu cầu, Lý Kỳ cũng dự định dẫn bọn họ đi. 



Sau buổi cơm tối, Lý Kỳ cũng sớm về Tần phủ, nghỉ ngơi dưỡng sức. 



Đi vào tiền sảnh, chỉ thấy Tần phu nhân vẫn ngồi dưới đèn với quyển sách như cũ, xem một cách say mê thích thú, thấy Lý Kỳ về, đặt quyển sách xuống, hơi hiếu kỳ hỏi: - Cậu tại sao lại trở về? 



Lý Kỳ uống một ngụm trà, ngồi đối diện với Tần phu nhân, thực sự nói: - Chẳng lẽ phu nhân quên rồi, ngày mai ta còn phải dẫn sứ thần Kim quốc vào thành dạo loanh quanh 



Loanh quanh? Tần phu nhân thoáng lườm hắn một cái, nói:- Ngày mai cậu---. 



Lý Kỳ giành nói: - Phu nhân, lần này bọn họ đến đúng là việc đại hỷ, ta làm sao có thể không thành tâm đối xử với bọn họ chứ, người cứ yên tâm đi. 



Tần phu nhân thoáng gật đầu nói: - Cậu biết thì tốt 



Lý Kỳ thở dài: - Phu nhân, có đôi lúc ta thực sự cảm thấy ngươi đi xuất gia theo sự nghiệp Phật giáo chính là một việc tốt nhất trên đời. 



Tần phu nhân bây giờ hễ nghe đến hai chữ "xuất gia". Chỉ cảm thấy đau đầu mà thôi, đôi lông mày đen khẽ nhíu lại. Nói: - Sao lại nói lời này? 



Lý Kỳ cười nói: - Chỉ bằng phu nhân kiên nhẫn thế này, nếu để phu nhân đi tuyên truyền Phật pháp, ta tin rằng thần dân Đại Tống đều muốn quy y Phật môn. 



Tần phu nhân hừ nói: - Cậu chớ có nói bậy, ta khuyên cậu nhiều lần như vậy, nhưng có lần nào cậu nghe ta đâu. 



Lý Kỳ xòe hai bàn tay ra, nói: - Vậy bởi vì phu nhân người vẫn chưa xuất gia ạ.Tần phu nhân tức giận nói: - Cậu có thể đừng nhắc đến việc xuất gia nữa không? 



Lý Kỳ nhún vai nói: - Ta không có nói nha, điều ta mới vừa nói chính là xuất giá a! 



Tần phu nhân liền hết chỗ nói rồi. 



Đúng lúc này, Trần đại nương bỗng nhiên đi vào. Nói: - Đại nhân, phu nhân, bên ngoài có người muốn gặp đại nhân. 




Hai người uống một hơi cạn sạch.Lý Kỳ bỗng nhiên nhướn mày, nói: - Tuy nhiên--- 



Hột Thạch Liệt Bột Hách sắc mặt căng thẳng, nói: - Tuy nhiên chuyện gì? 



Lý Kỳ nói: - Tuy nhiên tuổi của mười người này cũng còn trẻ, lần đầu đến quý quốc nếu phạm một vài sai phạm nhỏ, kính xin Hột Thạch Liệt tiên sinh rộng lượng tha thứ. 



Hột Thạch Liệt Bột Hách vội nói: - Ngươi yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc tốt cho bọn họ, sẽ không để bọn họ bị ức hiếp.- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. Lý Kỳ gật gật đầu nói. 



Hột Thạch Liệt Bột Hách lại nói: - Lý đại phu, lần này đến còn có việc muốn thương lượng với người. 



- Xin cứ nói 



- Là như vậy, những người đi theo lần này, có mấy người là quý tộc của Đại Kim ta, bọn họ cũng muốn lấy cách thức hợp tác này của chúng ta để bàn chuyện làm ăn với thương nhân Nam triều các người, ngươi xem có thể giới thiệu một số thương nhân có thực lực của Nam triều các người cho bọn họ quen không. 



Quý tộc Kim quốc cũng là vất vả đến đây, bây giờ đại cục đã định, bọn họ đã không thể chờ đợi nghĩ đến việc hưởng thụ. 



Lý Kỳ sửng sốt, lập tức cười ha hả nói: - Việc này đồng ý, đồng ý. Ngày mai ta sẽ dắt bọn họ làm quen với mấy vị thương nhân lớn vô cùng có thực lực, đến lúc đó nếu các người có ý, mọi người có thể cùng ngồi đàm phán với nhau. 



Hột Thạch Liệt Bột Hách cười ha hả nói: - Vậy làm phiền Lý đại phu rồi. 



- Khách sáo, khách sáo. 



Một lát sau, Ngô Phúc Vinh dắt mấy người ở phòng thu chi chạy đến, lúc bọn họ thấy hoàng kim như thế, nhìn xém chút nữa rớt tròng mắt ra, Lý Kỳ nói đơn giản với Ngô Phúc Vinh một lượt, sau đó bèn bảo bọn họ đếm ngay ở chỗ đó. 



Hột Thạch Liệt Bột Hách thừa dịp lúc bọn họ đếm tiền, lại tranh thủ quay sang Lý Kỳ hỏi kinh nghiệm, hai người một hỏi một đáp, nói rất hào hứng. 



Đợi sau khi đếm xong, đã là canh hai, Hột Thạch Liệt Bột Hách cũng đứng dậy cáo từ ra về. 



Sau khi tiễn Hột Thạch Liệt Bột Hách, Lý kỳ bỗng nhiên nhướn mày, sắc mặt dần dần nghiêm lại, lẩm bẩm nói: - Hoàn Nhan Tông Vọng, chẳng lẽ là ngươi?