Bắc Tống Phong Lưu

Chương 750 : Hạ nhật tuyệt cú

Ngày đăng: 07:32 30/04/20


Phu...phu quân?



Lý Kỳ nhất thời sợ choáng váng.



Lời này vừa ra miệng, Lý Thanh Chiếu cũng kịp phản ứng lại, “á” một tiếng, quay ngoắt đầu nhìn lại, thấy Lý Kỳ đứng ở sau lưng nàng, nhất thời ngây ra như phỗng, trên mặt hiện lên một tia đỏ ửng.



Tuy nhiên Lý Thanh Chiếu cũng không phải là Tần phu nhân, rất nhanh liền điều chỉnh tâm tình, đỡ lấy huyệt Thái Dương, cười khổ nói:-Là đệ à! Thật sự là rất xin lỗi, xem ra ta là viết váng đầu rồi, còn cho là mình đang ở nhà.



Lý Kỳ nao nao, ngượng ngùng cười nói:-Không có việc gì, không có việc gì. Là đệ đường đột.



Lý Thanh Chiếu nhìn áo choàng trên người mình, cảm kích nói:-Cảm ơn đệ.



-Thanh Chiếu tỷ tỷ khách khí.



Lý Kỳ cười ha hả, ngồi ở đối diện Lý Thanh Chiếu, hỏi:-Triệu tri châu trở về chưa vậy?



Lý Thanh Chiếu gật gật đầu.



Lý Kỳ thở dài:-Kỳ thật ta vốn là muốn đi tiễn Triệu tri châu, nhưng gần đây thật sự là bận quá rồi.



Lý Thanh Chiếu lắc đầu nói:-Không sao, không sao, chuyện của đệ quan trọng hơn.



Lý Kỳ đột nhiên hỏi:-Thanh Chiếu tỷ tỷ có phải nhớ Triệu tri châu hay không?



Lý Thanh Chiếu sửng sốt, chần chờ, thở dài:-Nói không nhớ vậy khẳng định là giả dối, người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình.



Lý Kỳ ha hả nói:-Nhưng mà “Tình này không cách nào tiêu trừ, mới hạ mày, lại chạy lên đầu”.



Lý Thanh Chiếu lườm hắn một cái, hơi một tia ngượng ngập nói:-Có đôi khi ta thật sự cảm thấy kỳ quái, những điều này đến tột cùng là đệ từ đâu mà biết được.



-Sơn nhân tự có diệu kế.



Lý Kỳ cười bựa, lập tức nghiêm mặt nói:-Thanh Chiếu tỷ tỷ, kỳ thật ta có một biện pháp, có thể cho vợ chồng tỷ không cần sống hai nơi.




-Đương nhiên thích hợp, cái này so với thứ Trần Đông bọn họ viết thì hay hơn nhiều, Thanh Chiếu tỷ tỷ, cho dù tỷ không tin mình, cũng nên tin tưởng ánh mắt thương nhân của ta chứ.Lý Kỳ cười nói, hắn cũng không phải cố ý khen tặng Lý Thanh Chiếu, mà là Lý Thanh Chiếu là kiểu người dây chỉ quấn tâm, thê lương bi ai tận xương, hành văn nhẵn nhụi cảm động đích thật là không còn lời nào để nói, hơn nữa phong cách văn chương có thể nói là hoàn toàn bất đồng với đám người Trần Đông, tuyệt đối có thể hấp dẫn ánh mắt mọi người.



Lý Thanh Chiếu cười, nói:-Không phải là một bào văn sao, nếu như đệ muốn, cầm là được, mua bán gì chứ, không cần đâu.



-Vậy thì không được.



Lý Kỳ lắc đầu, nói:-Nhớ rõ lúc trước Thanh Chiếu tỷ tỷ cũng là dùng một bức tranh “Quý phi xuất dục đồ” đổi lấy bức “Đường phú quý đồ” của ta đấy. Như vậy đi, hay ta dùng bức “Tuyết Trúc đồ” đổi cho bài văn này của tỷ nhé.



Lý Thanh Chiếu trợn hai mắt, lập tức lắc đầu nói:-Sao có thể làm như vậy, “Tuyết Trúc đồ” kia quý báu như vậy, sao có thể lấy ra để đổi mấy tác phẩm lung tung này của ta chứ, không ổn, không ổn.



Lý Kỳ cười nói:-Cũng không thể nói như vậy, có lẽ theo ý của tỷ bức Tuyết Trúc đồ kia quý báu vô cùng, nhưng trên đời có bao nhiêu người có thể biết thưởng thức, nhưng văn chương này của tỷ lại bất đồng, giữa những hàng chữ đều lộ ra một loại tư tưởng yêu nước, yêu dân, còn có một loại khát vọng rộng lớn, bất kể là ai, đọc một lần đều được ích lợi không nhỏ, giá trị còn đắt hơn. Ta còn tính lời lớn hơn đó.



Lý Thanh Chiếu đối với việc Lý Kỳ khen sớm đã thành thói quen, nhưng cảm giác hắn nói cũng không phải không có lý, cười khổ nói:-Cho dù như thế, nhưng tranh này là Vận Vương điện hạ quyên cho quỹ từ thiện đấy, đệ làm sao có thể lấy ra tặng người ta.



Lý Kỳ nói:-Đầu tiên, không phải tặng, mà là trao đổi, tiếp theo, ta cũng không phải là ham bức họa này của y, ta dùng tiền mua lại là được. Đương nhiên, ta mua tự nhiên là giá nội bộ, đối với ta mà nói, thật sự không tính là chuyện gì. Thanh Chiếu tỷ tỷ, tỷ chớ từ chối nữa, chúng ta đều có nhu cầu thôi mà.



Lý Thanh Chiếu cũng hiểu được nếu nói tiếp, thành quá mức làm kiêu, hơn nữa thật sự nàng vô cùng thích bức Tuyết Trúc đồ kia, ngượng ngùng gật đầu nói:-Vậy cảm ơn nhé.



-Không có gì, không có gì.



Lý Kỳ ha hả cười, bỗng nhiên nói:-Đúng rồi, Thanh Chiếu tỷ tỷ, nếu tỷ không muốn đi học viện hỗ trợ, có thể tới làm biên tập của Tuần san Đại Tống Thời đại nha, vừa lúc, ta tính không bao lâu sẽ cần một chuyên mục cho nữ nhân, ta nghĩ đến hiện giờ địa vị của nữ nhân quá thấp, rất đáng thương, chúng ta hẳn nên hô hào mọi người chú ý nữ nhân. Đề mục ta cũng đã nghĩ kỹ, tên là “Nữ anh hùng không thua đấng mày râu”.



Trong mắt Lý Thanh Chiếu sáng ngời, nói:-Đây cũng là một ý kiến hay.



Lý Kỳ vui vẻ nói:-Vậy Thanh Chiếu tỷ tỷ đã đáp ứng rồi?



Lý Thanh Chiếu chần chờ một lát, nói:-Việc này ta còn phải suy xét đã.



-Được được được, ta không vội lắm. Tuy nhiên nếu là tỷ nguyện ý giúp đỡ, vậy thì thật là không còn gì có thể tốt hơn rồi.



Lý Thanh Chiếu gật đầu nói:-Ta sẽ nghiêm túc suy nghĩ.