Bắc Tống Phong Lưu

Chương 752 : Duỗi một cái động toàn thân

Ngày đăng: 07:32 30/04/20


Một viên đá kích dậy ngàn tầng sóng.



Một loạt động tác buổi sáng hôm qua của Lý Kỳ, nhất thời dẫn tới xôn xao không nhỏ.



Thiếu Tể phủ.



- Vị trí trọng yếu như thế, có thể nào để một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch ngồi vào, thật sự là không hiểu nổi.



- Đúng vậy, đúng vậy, tên đầu bếp kia thì hiểu cái gì.



- Các ngươi nói ít vài lời đi, hiện giờ hắn chính là đại hồng nhân trước mắt Hoàng thượng đấy.



- Nhưng ngươi nói xem tên đầu bếp kia đến tột cùng muốn làm chuyện gì?



- Ta nào biết được, tuy nhiên kẻ thiện thì không đến, kẻ đến thì không thiện, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút mới được.



Trong đại sảnh ngồi đầy người, nhốn nháo nói không dứt. Vương Phủ ngồi ở chỗ ngồi chính giữa, ngửa đầu, nhắm hai mắt, nhíu mày, trên trán đắp một chiếc khăn lông ướt, đối với lời nói của những người khác chính là bịt tai không thèm nghe, nhưng cũng không hề ngăn cản.



Qua một hồi lâu, mọi người còn đang nhiệt liệt thảo luận ở bên trong, Vương Phủ bỗng nhiên mở mắt ra, tay phải lấy khăn lông ướt xuống, liếc mắt nhìn quét mọi người một cái, cau mày nói:- Được rồi, được rồi, các ngươi đều là lương đống của Đại Tống ta, sao lại giống như mấy ả đàn bà chanh chua bên đường, nói không dứt, tranh cãi nhau. Các ngươi trở về nhà mà nói, đến chỗ của ta ầm ĩ làm gì, ôi, đau chết mất.Nói xong lão lại bắt đầu xoa xoa cái trán rên rỉ.



Người ngồi bên tay trái vẻ mặt như đưa đám nói:- Vương tướng, chúng ta cũng không muốn tới quấy rầy ngài nghỉ ngơi, nhưng, nhưng đây không phải việc nhỏ nha.



Vương Phủ tức giận nói:- Không là chuyện nhỏ? Vậy là việc lớn gì, chức giám sự này cũng không phải lần đầu thay đổi, các ngươi có cần phải tới mức như vầy không.



- Nhưng trước đó đều là người mà Vương tướng an bài, lần này lại bất đồng rồi.



Vương Phủ khẩn trương nói:- Cái gì gọi là người của ta an bài? Cho tới nay đều là Hoàng thượng bổ nhiệm đấy, lần này cũng không ngoại lệ, ngươi nói chuyện cẩn thận một chút.



- Dạ dạ dạ.



Người nọ vội vàng gật đầu, hỏi:- Nhưng Vương tướng, chúng ta nên làm gì bây giờ?



Vương Phủ buồn bực nói:- Cái gì làm gì bây giờ? Có phải trời sập xuống rồi hay không hả?



- Điều này thật không có.



- Vậy thì được rồi, hắn mới nhậm chức hiển nhiên phải tháo gỡ tình hình của Quân Khí Giám, việc này không có gì đáng trách. Thực không biết các ngươi sợ cái gì? Được rồi, được rồi, nên nói các ngươi đã nói xong rồi, bổn tướng muốn nói cũng nói tất cả, nếu như các ngươi tin tưởng lời bổn tướng, như vậy các ngươi giờ lập tức trở về làm việc, việc nên làm như thế nào, thì là như thế đấy. Nếu như các ngươi không tin lời bổn tướng, vậy ở tại chỗ này cũng không có ý nghĩa. Về sớm một chút đi, về sớm một chút đi.Vương Phủ nhíu mày không vui nói.



Những người đó thấy Vương Phủ hạ lệnh đuổi khách, lại thấy sắc mặt khó coi, không dám nói nữa, đều đứng dậy, trong lòng đều nghiền ngẫm những lời Vương Phủ mới vừa nói một phen, cái hiểu cái không, lại nghĩ chẳng lẽ Vương tướng đã tìm được biện pháp, ra hiệu cho chúng ta không cần lo lắng?




- Phá rồi lại lập?Lý Kỳ nhướn mày, chợt buồn bực nói:- Cô nói cũng quá nhẹ nhàng và khéo léo quá nhỉ, phá rồi lại lập, chỉ sợ cây đao này của ta vừa mới lộ ra đã bị người phá ngay rồi.



Triệu Tinh Yến cực kỳ nghiêm túc gật đầu nói:- Vậy cũng có khả năng. Huynh đã sợ hãi như vậy, lúc trước cũng đừng kéo lấy công việc béo bở này nha.



- Còn công việc béo bở nữa, ta thấy chẳng khác gì là khổ sai cả.



Triệu Tinh Yến cười, nói: - Ta muốn nói cũng đều nói xong rồi, tự huynh nghĩ mà làm đi, cáo từ.



Nói xong, nàng liền cưỡi ngựa rời khỏi.



- Hừm.



Lý Kỳ nhìn theo bóng lưng của Triệu Tinh Yến, hung hăng dựng lên một ngón giữa.



Đi vào tập đoàn công ty, Lý Kỳ vừa mới vào cửa, cô nương ở quầy trước đã nhỏ giọng nói:- Chủ tịch Hội đồng quản trị, Bạch phu nhân đã tới.



Vẻ mặt Lý Kỳ cực kỳ bình thản, gật đầu nói:- Ta biết rồi.



Vừa mới vào đến văn phòng, Lý Kỳ cảm giác không khí có chút quái dị, chỉ thấy Bạch phu nhân ngồi ở chỗ ngồi của hắn, mà Bạch Thiển Dạ và Tần phu nhân lại là đứng ở hai bên.



Trời. Khí thế thật là mạnh nha! Lý Kỳ chắp tay cười nói:- Lý Kỳ xin chào bá mẫu. Sao hôm nay bá mẫu lại rảnh rỗi đến thăm Thất nương vậy. Tuy nhiên bá mẫu cứ yên tâm đi, cháu tuyệt sẽ không khiến Thất nương chịu một chút ủy khuất đâu.



Bạch phu nhân thản nhiên nói:- Thất nương, Tam nương, các con đi ra ngoài trước, ta có việc phải bàn bạc cùng Lý Kỳ.



Tiên sư con bà nó! Biết ngay là như vậy mà. Lý Kỳ chỉ cảm thấy một trận đau đầu.



Bạch Thiển Dạ và Tần phu nhân lên tiếng, lại lo lắng liếc mắt nhìn Lý Kỳ một cái, sau đó đi ra ngoài.



Hai cô gái vừa ra đi, Bạch phu nhân lập tức nghiêm mặt, nói:- Cậu thật đúng là có năng lực nha, một chuyện biến pháp này chỉ là vừa mới bắt đầu, cậu lại lôi ra một việc như vậy, hừ, năng lực gây ra phiền toái này, chỉ sợ toàn bộ Đại Tống đều tìm không ra một người nào có thể so sánh cùng với cậu.



Lý Kỳ mặt dày ha hả nói:- Đa tạ bá mẫu khích lệ.



Bạch phu nhân sửng sốt, lập tức cười nói:- Cậu không cần phải cậy mạnh ở trước mặt ta nữa, hôm nay chắc cậu cũng cảm nhận được bước đi gian nan rồi chứ?



Lý Kỳ lắc đầu nói:- Bá mẫu, lời này từ đâu mà nói lên vậy ạ?



Bạch phu nhân cười mắng:- Tiểu tử cậu lá gan cũng thật không nhỏ, dám an trí trạm canh gác thăm dò ở trước cửa Bạch phủ.