Bắc Tống Phong Lưu

Chương 773 : Cùng một giuộc

Ngày đăng: 07:32 30/04/20


Nháy mắt hai ngày đã trôi qua, Lý Kỳ được sự chăm sóc của Trần đại nương và Qúy Hồng Nô bệnh tình cũng đã giảm đi nhiều, tuy trước mắt hắn vẫn chưa có cách gì với Kim Lâu nhưng xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn lại không đi xem thế nào thì đúng là cảm giác như mình không còn tồn tại nữa. 



Sáng hôm sau, Lý Kỳ và Mã Kiều cưỡi ngựa đi vào Kim Lâu. 



- Hắt xì, hắt xì. 



Mã Kiều che mũi nói: - Bộ soái, bệnh của đại nhân vẫn chưa khỏi sao? 



Hắn trợn mắt lên nói:- Đây không phải như ngươi muốn sao? 



- Ý gì vậy? bệnh của đại nhân đâu có liên quan gì đến tôi. Mã Kiều lấy làm lạ nói. 



Lý Kỳ chẳng phải biết ý của y sao? hắn thầm nghĩ, chuyện không thành để cho thành nhãi này giễu cợt thật là thiệt đến thân. Hắn hừ nói: - Ta đổ bệnh, cả ngày ngươi cứ ở bên cạnh sư muội của ngươi. Ta nghe A Nam nói, đã mấy ngày nay ngươi không rời khỏi tiệm bánh ngọt, chưa biết chừng ngươi còn mong ta khỏi bệnh muộn một chút ấy chứ. 



Ánh mắt của Mã Kiều có vẻ né tránh, dường như bị Lý Kỳ nói trúng nhưng y lại ngụy biện nói: - Không thể nói như vậy được, tôi không nghĩ như vậy, tôi chỉ mong Bộ soái có thể được ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày. 



- Thế này thì có khác gì nhau? Ngươi cũng thật vô tâm, nếu hôm nay ta không nói rõ chuyện này thì ta và ngươi sẽ không xong đâu. Chẳng trách mấy ngày nay ta toàn hắt xì hơi, hóa ra là ngươi đang ở đây nguyền rủa ta. Lý Kỳ tức giận mắng. 



Mã Kiều bỗng chỉ về phía trước nói: - Bộ soái, đây không phải là Cao Nha Nội sao? Ôi, Hồng công tử cũng ở đó. 



Lý Kỳ không quay đầu lại mà la lên: - Ngươi đừng có nói sang chuyện ngu xuẩn của hai tên đó nữa. Hai tên ngu xuẩn đó bây giờ đang phải đóng cửa ở nhà suy nghĩ lỗi lầm, mau thành thật nhận sai cho ta.Vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng tức giận ở phía trước: - Tên khốn kia, ngươi mắng ai ngu xuẩn đấy? 



Không thể nào, là thật sao? đúng rồi, mình quên là thằng nhãi này không biết nói dối. Lý Kỳ hít một hơi khí lạnh rồi xoay đầu nhìn lại thì thấy Cao Nha Nội đang đứng bên đường phố nhìn hắn với vẻ mặt tức giận. 



Lại nghe thấy bên phải có người nói: - Đại ca, lời này của huynh làm tổn thương người khác quá. Vừa rồi ta cũng không đắc tội với huynh, quá không biết nói nghĩa khí rồi. 



Lý Kỳ quay đầu lại thấy Hồng Thiên Cửu đang đứng bên bờ vẻ mặt u oán nhìn hắn. Ôi, bọn họ chơi trò gì vậy? sao mỗi người đi một bên. Không đúng hình như trong đó có âm mưu gì. Hắn ra vẻ ngạc nhiên nói:- Hai vị, các vị không phải lại đang chơi trò gì mới đấy chứ? 



Hồng Thiên Cửu hỏi ngược lại: - Trò mới gì? 



Lý Kỳ chỉ tay vào hai tên ngu xuẩn này nói: - Vậy vì sao các ngươi mỗi người đi một bên? 



- Hừ! 



Hai người cùng hừ lên một tiếng. 




Tần Cối đi phía sau đổ cả mồ hôi lạnh, dù gì hắn cũng là một quan to Tam phẩm, không ngờ lại còn đi đùa giỡn với một tiểu cô nương nhà người ta, phải nói sao đây chứ? 



Mã Kiều thì thật ra đã quen rồi nên vẻ mặt vẫn không thay đổi. 



Trình Tuệ được Lý Kỳ "khích lệ" mặt cũng nóng lên rồi nói: - Đa tạ đại nhân đã khích lệ! 



- Đúng rồi, không biết tiểu Tuệ, ngươi đã lập gia đình chưa? 



Tần Cối vô cùng bối rối, y thầm nghĩ không phải hôm nay hắn đến tìm phụ nữ có chồng sao? 



- Vẫn chưa lập gia đình ạ. Trình Tuệ nói mà toát cả mồ hôi lạnh.Lý Kỳ lại hỏi: - Vậy đã có ý trung nhân chưa? 



Trình Tuệ sững sờ lập tức lắc đầu. 



Lý Kỳ cười ha ha nói: - Hay là như vậy đi, Túy Tiên Cư hiện giờ có rất nhiều thanh niên, ồ không phải nói là có rất nhiều thanh niên có chí. Nếu không ta sẽ giúp ngươi làm một việc, chọn cho ngươi một lang quân như ý, coi như Túy Tiên Cư và Lim Lâu các ngươi làm thông gia với nhau. Một công đôi việc. 



Hóa ra là như vậy, Tần Cối cảm thấy xấu hổ vô cùng, đi theo một ông chủ như vậy thực sự không biết bao giờ mới nổi tiếng được.Trình Tuệ a lên một tiếng rồi duỗi tay ra phía trước nói: - Đại nhân, đến rồi! 



- Đến rồi à! Hắn lấy lại tinh thần phát hiện ra mình đã đi đến cửa phòng rồi. 



Trình Tuệ nhẹ nhàng gõ cửa nói: - Trương nương tử, Kinh Tế Sử đến rồi. 



Một lúc lâu sau, cửa mở ra Trương Xuân Nhi mỉm cười nói: - Kinh Tế Sử giá lâm, Trương Xuân Nhi không tiếp đón từ xa xin thứ tội, xin thứ tội! 



- Đâu có, đâu có. Trương nương tử khách sáo quá rồi!- Mời hai vị đại nhân vào! 



Lý Kỳ gật đầu, rồi trừng mắt nói với Trình Tuệ: - Tiểu Tuệ, chuyện đó ngươi cứ suy nghĩ đi, nếu cần... bản quan sẽ làm mai chuyện này cho. 



Trình Tuệ xẩu hổ, thật thà gật đầu đợi Lý Kỳ đi vào mới thở phào nhẹ nhàng. Nàng cũng là người từng trải nhưng đứng trước mặt Lý Kỳ nàng luôn thấy rất căng thẳng. 



Lý Kỳ đi vào trong phát hiện có hai người nữa đang ngồi trong đó, hắn sửng sốt. Hai người này đều biết Lý Kỳ, một người đã quen biết từ lâu là Vương Tuyên Ân, con trai của Vương phủ. Còn người kia là Trung thư thị lang Trương Bang Xương. Ông ta cũng là một nhân vật nổi tiếng trong lịch sử, nếu nói đến Thái Kinh, Vương Phủ lầm nước vậy thì ông ta chính là một tên phản quốc. 



Hóa ra là các ngươi, đúng là cùng một giuộc với nhau mà. Ánh mắt của Lý Kỳ khiến người ta khó có thể đoán được.