Bắc Tống Phong Lưu

Chương 799 : Đá trúng tấm sắt

Ngày đăng: 07:33 30/04/20


Triệu Tinh Yến nói không sai chút nào. Nếu vừa rồi Phong Nghi Nô đồng ý đón nhận sự giúp đỡ của Lý Kỳ, cho Lý Kỳ một lý do cản trở, tình huống đã tốt hơn bây giờ rất nhiều, chí ít cũng không thể hỏng bét như bây giờ.Lý Kỳ cũng tin giả dụ đổi thành Triệu Tinh Yến, tình hình đã khác hoàn toàn rồi.



Bởi vì, Triệu Tinh Yến và Phong Nghi Nô là hai người con gái khác nhau hoàn toàn. Một người thì lý tính lớn hơn cảm tính. Một người thì cảm tính lớn hơn lý tính.Nếu giả dụ Phong Nghi Nô nghe được câu này của Lý Kỳ, thế nào cũng tức chết đi được. Nhưng Triệu Tinh Yến chỉ cười nhẹ, nói:- Giả dụ thực sự có giờ phút đó, ta cũng không muốn giúp ngươi ra tay giúp đỡ. Bởi vì ta không cần, ta cũng không muốn nợ ngươi một ân tình.Lý Kỳ cười nói:- Vậy cô muốn ta nợ cô một ân tình sao?Triệu Tinh Yến lắc đầu, nói:- Nếu muốn so sánh như vậy, bị nợ còn tốt hơn là nợ người.Lý Kỳ cười ha hả nói:



- Chẳng lẽ cô chưa từng nghe, nợ tiền đều là đại gia, đòi nợ đều là con cháu sao?- Câu này quả thực ta không biết.Triệu Tinh Yến khúc khích cười, nói:



- Nhưng ý của ta chỉ là ta không muốn trả nợ ân tình cho người khác. Nhưng người khác có trả nợ ân tình cho ta hay không, đó lại là chuyện khác.Lý Kỳ cười cười, chuyển đề tài:- Đúng rồi, sao cô vẫn còn chưa đi?Triệu Tinh Yến cũng nói thẳng:- Khó mà bắt gặp ngươi xấu xí thế này, cơ hội tốt như vậy, ta tuyệt đối không thể bỏ lỡ.Lý Kỳ trợn mắt nói:



- Xin cô, tôi ê mặt đến thế sao? Cô còn không thấy vừa rồi cô ấy chỉ là hơi động tới đã sợ chạy mất rồi sao? Anh hùng dù không dám làm, nhưng hai chữ hiệp khác, tôi tự hỏi vẫn không có gì hổ thẹn.Triệu Tinh Yến liếc xéo một cái, cười nói:- Ngươi ít dát vàng lên mặt rồi, nếu không hai đoản đao đó của Mã huynh kia, đừng nói con hổ ngươi kinh động, mà xem như ngươi có chặt hai chân, những người đó cũng không thể đi.Vã mồ hôi hột rồi! Cô nói thẳng như vậy. Lý Kỳ âu sầu nhìn Triệu Tinh Yến.Mã Kiều thở dài:- Triệu cô nương, những lời này chớ nói nữa. Dù đây đều là sự thực, ta bây giờ chỉ muốn Phong Nương Tử đừng đưa ngựa của ta xuống hồ thôi.Tên nhãi này quả đúng là đáng ghét, con bé ngốc đó không thể đi xuống hồ thật chứ. Lý Kỳ không khỏi rùng mình, quay đầu lại nói:



- Mã Kiều, tốt xấu gì ngươi cũng là một cao thủ. Lẽ nào ngươi không biết, cao thủ không nên nghe lén người ta nói chuyện sao?- Thật sao?Mã Kiều gãi đầu, nói:



- Nhưng sao tôi thấy, lời này của Triệu cô nương là đang nói mình vậy.Triệu Tinh Yến gật đầu, chân thành nói:



- Mã huynh nói không sai, lời đó đối với Bộ soái mà nói, quả thực là có chút không thỏa đáng.


- Cô không lừa ta chứ? Chuyện … chuyện này sao có thể?- Người khác thì không thể, nhưng Thái Du thì tất cả những thứ đó đều là điều đương nhiên.Trán Lý Kỳ bắt đầu lấm tấm mồ hôi, điều này quả đúng là đạp vào thấm sắt rồi, liền hỏi:- Vậy … vậy Hoàng thượng nói thế nào?Triệu Tinh Yến nói:- Hoàng thượng không nói gì cả.Chuyện này không nói đã là ban ân quá lớn, giả dụ tùy tiện đổi một vị Hoàng đế khác, vậy thì sớm đã cho Thái Du xé thành tám mảnh rồi. Lý Kỳ lau mồ hồi, không thể tin sự thực này, nói:



- Sao cô biết?Triệu Tinh Yến cười nói:- Chuyện này không phải là bí mật gì, ban đầu ngoài Hoàng thượng và Thái Du ra còn có rất nhiều người, làm sao có thể giấu diếm được?- Nói như vậy, ta chẳng phải là gặp đại họa rồi sao?Lý Kỳ rầu rĩ nói.Triệu Tinh Yến nói:



- Nếu không phải như thế, ta vội bước lên cản ngươi làm gì? Không những như vậy, con người Thái Du này khí lượng rất nhỏ, có thù tất báo, cực kỳ háo sắc. Trước đây gã sớm đã nhòm ngó tới Phong Nghi Nô rồi, chỉ là trước mặt Lý Sư Sư, mới chậm trễ chưa ra tay.



Bây giờ gã đã lập được đại công như vậy, Hoàng thượng cũng không thể vì một ca kỹ mà phật lòng gã. Nói như vậy, giả dụ ban đầu khi ngươi chỉ là một đầu bếp, là đã đắc tội với Thái Du rồi. Mà không có Vương Phủ, dù Hoàng thượng có bảo vệ ngươi thế nào, Thái Du cũng sẽ hạ độc với ngươi, tuyệt đối sẽ không e dè quá nhiều. Cho nên nói, ngươi gây với ai không gây, lại đi gây với tên Thái Du đó, đúng là tự rước họa vào thân rồi. Kỳ thực từ sự phẫn nộ của Phong Nghi Nô ngươi cũng phải nghĩ tới rồi.



Lý Kỳ lau trán, đau đầu nói:- Vậy, cô có cách nào cứu ta không?Triệu Tinh Yến dứt khoát nói:



- Bỏ Phong Nghi Nô đi.Lý Kỳ kiên quyết:- Chuyện này không thể. Nếu như vậy, vừa rồi ta không thể ra mặt, ngược lại đã đắc tội rồi, ta lại tới xin tha thứ, vậy thì ta còn mặt mũi nào sống trên thế giới này nữa.Triệu Tinh Yến thở dài:- Con người ngươi cái gì cũng tốt, chính là làm việc quá cảm tính.Lý Kỳ nhíu mày, nói:- Đó không phải là dùng tình cảm làm việc gì cả. Mỗi người đều có điểm mấu chốt của mình.



Hôm nay nếu ta bỏ qua Phong Nghi Nô, ta sẽ thể sẽ bỏ qua Thất Nương, Hồng Nương, mà sau này còn là chính bản thân mình. Quả thực như vậy, ta sống trên đời này còn ý nghĩa gì nữa?Triệu Tinh Yến nói:- Nhưng ngươi có lẽ có thể sẽ được nhiều hơn.- Mất đi thứ mà mình trân trọng, được những thứ mà mình không muốn, điều này không phải là một thương nhân nên làm.Triệu Tinh Yến khẽ thở dài, nói:



- Vậy, ta cũng không còn cách nào khác. Trên phương diện này, ta không bằng ngươi. Ta duy có điểm mạnh hơn ngươi, chính là ở Đông Kinh lâu hơn ngươi, chỉ như vậy thôi. Còn nữa, ta hiểu Thái Du, phụ nữ chính là đại sự của gã. Đừng nhắc tới một người đẹp nào như Phong Nghi Nô, có lẽ tối hôm nay gã đã đi tìm ngươi rồi, cho nên ngươi phải sớm chuẩn bị sẵn sàng.