Bắc Tống Phong Lưu

Chương 805 : Tranh giành lẫn nhau (Hạ)

Ngày đăng: 07:33 30/04/20


Lời này của Vương Phủ vừa nói xong, các đại thần còn lại đều ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt họ lộ rõ sự mông lung. Không phải Vương Phủ nói sai, mà là Vương Phủ nói quá đúng. Đất đai chính là gốc rễ của đất nước. Nhưng đối với những Vương Công Đại Thần này mà nói, cảm giác không phải, đó chính là mạng sống của họ. Cho nên, đối với hàng loạt cải cách đất đai đều là vấn đề vô cùng nhạy cảm.



Cũng chính vì như vậy, Lý Kỳ để tránh trở thành nơi để mọi người chỉ trích, ban đầu hắn không dám động tới cải cách quá nhiều đất đai. Nếu quả thực như vậy, hắn rất có thể sẽ bước theo lối mòn của Vương An Thạch rồi.



Tuy nhiên, hắn không ngờ, lời này lại được nói ra từ miệng của Vương Phủ, thực sự khiến người ta khó hiểu.



Tống Huy Tông ồ lên một tiếng, nói:



- Còn có chuyện này sao?



Vương Phủ gật đầu nói:



- Hồi bẩm Hoàng thượng, chuyện này cực kỳ chính xác. Vi thần tuyệt đối không dám nói sai nửa lời. Nếu không giải quyết vấn đề này, sẽ bất lợi với nước với dân.



Tống Huy Tông hỏi:



- Vậy ái khanh có cách giải quyết nào không?



Vương Phủ bỗng liếc sang Lý Kỳ nói:



- Chuyện này động tới việc thiết lập kinh tế, vi thần hy vọng có thể nghe phương pháp của Kinh tế sử trước.



Tống Huy Tông nhìn Lý Kỳ nói:



- Lý Kỳ.



- Có vi thần.



- Ngươi có phương pháp gì về chuyện này?



Tất cả mọi người đều dồn vào Lý Kỳ.



Mẹ kiếp! Chuyện đắc tội với người ta này, ngươi muốn ta nói thế nào chứ? Lý Kỳ ngẩn người ra, vuốt cằm nói:



- Hồi bẩm Hoàng thượng, vi thần tạm thời vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết.



Tống Huy Tông hơi bất mãn nhìn hắn, nói:



- Ngươi là Kinh tế sử, vấn đề này đáng lẽ ngươi phải nhanh chóng giải quyết mới đúng chứ.



- Vi thần không làm tròn bổn phận, xin Hoàng thượng thứ tội.




Vương Phủ hành lễ nói:



- Hoàng thượng, chuyện này nếu giao cho vi thần đi làm, e là không ổn.



Tống Huy Tông nói:



- Lời này là sao?



Vương Phủ nói:



- Nếu chỉ riêng là cải cách nông thuế, vi thần đương nhiên nguyện vì Hoàng thượng phân ưu, không dám có hai lời. Nhưng ở đây còn liên quan tới việc thiết lập kinh tế của Kinh tế sử, cho nên vi thần đề nghị chuyện này giao cho Kinh tế sử đi làm. Như vậy, ông ta cũng có thể nắm được toàn cục, làm việc tuyệt đối không sai sót nhầm lần.



Mẹ kiếp! Ngươi đây là đang làm hại bản thương nhân ta nha. Lý Kỳ giờ đã hiểu, hành động này của Vương Phủ chính là muốn phá vỡ cải cách, lấy lý do lớn để nhiều người ngăn cản một cải cách mới. Có thể thấy, cách này một khi thi hành, người phản đối chắc chắn là tăng lên gấp bội lần. Lý Kỳ cũng thấy rất khó. Lý Kỳ xem như đã hiểu được sự lợi hại của Vương Phủ, cũng hiểu ban đầu vì sao Thái Kinh lại bại trong tay lão ta rồi.



Bỗng một người đứng lên nói:



- Vi thần cũng nghĩ phải làm như vậy. Nếu Kinh tế sử không dám đảm nhiệm trọng trách này, vậy thì giao Cục thương vụ cho Vương Tướng quản lý.



Người này chính là Thái Du.



Thái, Vương hai đảng cũng lần lượt đứng lên ủng hộ hai người.



Cuối cùng thằng nhãi này cũng không kéo chân ta được. Trong lòng Vương Phủ đắc chí, ngoài miệng nói:



- Ây da, Anh Quốc Công cất nhắc rồi, nếu luận về phương diện kinh tế, ta sao bằng Kinh tế sử được.



Tống Huy Tông cười nói:



- Trẫm tuyệt đối tin tưởng và khả năng của Lý Kỳ. Lý Kỳ, chuyện này giao cho Cục thương vụ của các ngươi làm đi, ngươi không được để Trẫm thất vọng.



Mẹ kiếp! Ông mày bị rơi xuống hố chết rồi, Lý Kỳ gượng cười nói:



- Vi thần lĩnh mệnh.



Tần Cối quay đầu nhìn Lý Kỳ, trong ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi, không thể không nói chiêu mượn đao giết người này của Vương Phủ quả là quá hiểm. Điều này không nghi ngờ là sẽ dồn Lý Kỳ vào bước đường cùng, tiến thoái lưỡng nan.



Tống Huy Tông miệng vàng mở ra, chuyện này liền như lớp bụi rơi xuống đất.



Cao Cầu và Bạch Thì Trung ngơ ngác nhìn nhau, không khỏi lắc đầu cùng tỏ vẻ chuyện này xem ra không tốt, bởi vì Lý Kỳ sẽ phải chịu áp lực chưa từng thấy bao giờ.