Bắc Tống Phong Lưu

Chương 812 : Cơn gió mẹ (1)

Ngày đăng: 07:33 30/04/20


Đối mặt với kẻ dở hơi Cao Nha Nội này, Lý Kỳ đánh không được, chửi không xong, chỉ còn cách đuổi mấy tên này đi. Nhưng, điều này cũng đã thức tỉnh hắn, hình như hắn còn chưa nói chuyện này với Bạch Thiển Dạ.



Công ty tập đoàn Túy Tiên Cư.



- Lý đại ca, người tới rồi.



Tiểu Ngọc vừa chỉ bảo hai người lễ tân một số việc, bỗng thấy Lý Kỳ xách một chiếc làn gỗ nhìn trước ngó sau bước vào, liền bước tới hành lễ.



- Ngoan ngoan ngoan.



Lý Kỳ cười ha hả, nói nhỏ:



- Thất nương ở đây chứ?



Tiểu Ngọc gật đầu nói:



- Thất Nhi tỷ đang ở phòng làm việc của ca, nhưng ….



- Nhưng sao?



- Nhưng Thất Nhi tỷ tâm tình đang không rốt lắm.



Tâm tình không tốt, lẽ nào là vì chuyện của Phong Nghi Nô? Lý Kỳ có tật giật mình, cẩn thận hỏi:



- Ai khiến nàng tức giận?



Tiểu Ngọc nói:



- Chính là đám thương nhân Tây Hạ, Triều Tiên, Ba Tư đó. Thất Nhi tỷ hẹn họ hôm nay tới bàn chuyện làm ăn với chúng ta ở đây, nhưng họ đều không muốn nói chuyện với Thất Nhi tỷ, chỉ định là đại ca người nói chuyện. Thất Nhi tỷ chính là vì chuyện này mà tức giận, ngay cả cơm trưa cũng không ăn.



- Là chuyện này?



- Đại ca tưởng là cái gì?



- Ồ, không sao. Ta vào trước.



Lý Kỳ không yên tâm đi lên lầu, gõ nhẹ cửa phòng.



Bên trong tiếng Bạch Thiển Dạ vọng ra:



- Ai?



- Đưa cơm đây.



Lý Kỳ nói giọng the thé.
- Ta biết.



Bạch Thiển Dạ không chờ Lý Kỳ nói xong liền nói trước.



- Muội biết gì?



Bạch Thiển Dạ cười nói:



- Mặc dù sáng sớm hôm nay Phong tỷ tỷ không nói, nhưng ta cũng đã biết. Huynh tới đây, muội càng chắc chắn tin đồn bên ngoài là thật.



Lý Kỳ thận trọng nói:



- Vậy muội không giận sao?



Bạch Thiển Dạ lắc đầu nói:



- Muội muốn giận, sớm đã giận rồi, sao phải chờ tới hôm nay? Hơn nữa, hôm nay huynh cũng đã phiền phức đủ rồi, muội lại không giúp gì được huynh, sao có thể vì chút chuyện nhỏ này mà khiến huynh thêm phiền muộn? Có điều, huynh cũng không thể ức hiếp Phong tỷ tỷ như trước nữa.



Không thể nào. Để ta qua cửa dễ dàng như vậy sao? Trước ngực Lý Kỳ như có một tảng đá lớn đè lên cuối cùng đã được hạ xuống, trong lòng ngoài cảm động ra vẫn còn chút áy náy.



Bạch Thiển Dạ liếc nhìn hắn. Nàng rất hiểu trong lòng Lý Kỳ không thể phủ nhận nàng thực sự là người phụ nữ chiếm vị trí rất cao. Nhưng đồng thời nàng cũng là một người phụ nữ vô cùng thông minh. Nàng rất hiểu Lý Kỳ, cũng biết gỗ đã thành thuyền rồi, can thiệp quá nhiều, chỉ khiến hai bên không vui, tăng thêm phiền phức. Hơn nữa, Lý Kỳ hiện giờ là thọ địch khắp nơi, thực sự không phân thân ra xử lý nững chuyện vụn vặt này được, chi bằng nhìn thoáng những chuyện đó hơn, toàn tâm toàn sức ủng hộ Lý Kỳ, giúp nàng giải quyết những muộn phiền, làm một người nội trợ hiền. Mẫu thân của nàng chính là tấm gương tốt nhất, do đó đã chuyển đề tài nói:



- Đúng rồi, đại ca, bên phía thợ mộc Điền có thư gửi tới, địa điểm đã chọn xong rồi, tiền cũng đã đủ rồi, huynh định khi nào phái người xuống phía nam?



Lý Kỳ hơi ngẩn người ra, nói:



- Thêm vài ngày nữa.



Bạch Thiển Dạ đảo mắt mang tính thăm dò hỏi:



- Đại ca, liệu có phải là huynh chưa chọn được người nào tốt?



Lý Kỳ gật đầu nói:



- Kỳ thực chuyện này ta đi là tốt nhất, nhưng ta bây giờ thực sự không rút ra được, nhìn đi nhìn lại, nếu lại tìm không được người thích hợp, thì để Tiểu Ngọc, A Nam, Điền Thất đi.



- Nhưng họ không phải là người tốt nhất.



- Điều này ta cũng biết, nhưng họ là người mà ta tin tưởng nhất.



Bạch Thiển Nặc đảo mắt, nói:



- Đại ca, muội có một người vô cùng thích hợp.