Bắc Tống Phong Lưu

Chương 837 : Chia hoa hồng

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Giờ Mão, diễn tập trải dài cả một ngày rốt cục cũng điểm một dấu chấm hết không hoàn mỹ vào lúc này.



Long Vệ Quân và Thần Vệ Quân cũng đã đến được chỗ mục tiêu, nhưng khi bọn họ đến, trời đã tối rồi, cho nên Lý Kỳ không thể nào hài lòng với kết quả này, lập tức khiển trách bọn họ vài câu.



Những binh lính này đều là được Lý Kỳ dạy dỗ ra, rối rít cúi đầu, không dám thở mạnh.



Nhưng trong mắt Cao Cầu, Lý Kỳ có vẻ quá mức hà khắc rồi, ông ta nghĩ có thể hoàn thành trận diễn tập này, cũng đã vô cùng không dễ dàng, huống chi bọn họ đã vô cùng tốt, tốc độ rất nhanh, vì thế mở miệng ngăn Lý Kỳ, lại hòa nhã thân thiện tán dương bọn họ một phen, cho bọn họ thêm ba ngày nghỉ lễ, ngoài ra, ông ta còn bổ nhiệm Nhạc Phi làm tân Thống soái Bổng Nhật Quân ngay tại chỗ.



Một đỏ một trắng đúng là phối hợp bổ sung cho nhau mà!



Nhưng mà, Cầu ca luôn luôn cẩn thận không ngờ lại vội vàng ra quyết định như vậy, do đó có thể thấy ông ta đã không thể nhịn được nữa. Bởi vì cho tới bây giờ còn chưa nhìn thấy bóng dáng của Bổng Nhật Quân đâu, tin chắc là không thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.



Đương nhiên, đây cũng là lần duy nhất Cao Cầu nhắc tới ba chữ Bổng Nhật Quân.



Bắt đầu từ hôm nay, Bổng Nhật Quân không còn là niềm kiêu hãnh của Cấm quân nữa, mà là sự sỉ nhục, từ khi Lý Kỳ nhậm chức tới nay, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống không thể hoàn thành diễn tập.



Nhạc Phi đương nhiên là vạn phần kích động, đây là sự nhảy vọt về chất đó.



Sau khi Cao Cầu nói xong, Lý Kỳ lại tổng kết, thật cũng không có trách cứ bọn họ nữa, chỉ tuyên bố phúc lợi, phần thưởng của tết năm nay. Ngoài ra, Túy Tiên Cư đã chuẩn bị cho bọn họ một bàn đầy mỹ vị, để đêm nay bọn họ chè chén say sưa một đêm. Lý Kỳ vừa mới dứt lời, những binh lính kia lập tức hoan hô reo hò, cảm giác giải phóng áp lực thật sảng khoái mà.



Sau khi diễn tập chấm dứt, Lý Kỳ lại mời Cao Cầu và cả nhóm Thống soái Tam nha đi Túy Tiên Cư một phen.



Sau khi ăn xong, đám người Quách Dược Sư, Hồ Du lần lượt cáo từ Cao Cầu.



Chờ cho những người này rời đi, chỉ còn lại Cao Cầu và Lý Kỳ trong phòng, Cao Cầu cũng không đi vội, nhấp một hớp trà nóng, đột nhiên nói: - Đúng rồi, Lý Kỳ, có chuyện ta đã muốn hỏi ngươi từ sớm rồi. Đến tột cùng là vì sao ngươi lại để Quách Dược Sư vào Thị Vệ Bộ? Ta không tin là ngươi thật sự sùng bái ông ta.



Đương nhiên không phải, ta đây chẳng qua là sợ ông ta thôi, ông ta là một nhân vật mấu chốt. Lý Kỳ nghiêm túc nói: - Thái úy, ta để Quách Tướng quân vào Thị Vệ Bộ thật sự không có ý gì khác, đương nhiên, cũng không đến mức sùng bái, nhưng ta thật coi trọng kinh nghiệm phong phú của ông ta.



- Tướng quân kinh nghiệm phong phú của Đại Tống ta nhiều không đếm xuể. Vì sao ngươi lại cứ chọn ông ta?



- Đó là bởi vì ông ta khá đặc biệt.
- Đúng vậy, đúng vậy. Hồng Bát Kim cười ha hả, nói: - Có điều nói đi nói lại, toàn bộ đều nhờ có Lý Kỳ, phàm là vụ làm ăn qua tay con, thì sẽ không có chuyện phải đền tiền.



Lý Kỳ cười nói: - Bát Kim thúc quá khen. Bất quá con nghĩ nếu chúng ta kiếm được nhiều như vậy, thì nên bỏ ra chút tiền mua sự an tâm, hoặc nên nói là tạo phúc lợi.



Cao Cầu nói: - Ngươi có gì thì cứ nói thẳng là được.



Lý Kỳ ừ một tiếng, nói: - Ta cảm thấy chúng ta nên bỏ ra chút tiền làm việc thiện, trợ giúp người nghèo. Thứ nhất có thể tạo thanh danh, thứ hai có thể được ông trời phù hộ, thiện hữu thiện báo ấy, thứ ba chỉ cần có nhiều người có thể tay làm hàm nhai, nuôi sông gia đinh, khách của chúng ta cũng sẽ càng ngày càng nhiều, về lâu về dài, đối với chúng ta là trăm lợi mà không có một hại.



- Có lý. Cao Cầu gật đầu nói: - Vậy ta lấy ra hai ngàn quan, một ngàn quan quyên cho quỹ từ thiện của các ngươi, một ngàn quan khác để lại cho quỹ từ thiện Thanh Thiên của tiểu nhi. Tiểu tử kia hiếm khi làm được chuyện đứng đắn, chúng ta làm trưởng bối, cũng nên có sự ủng hộ nhất định mà.



Hồng Bát Kim vội nói: - Thái úy nói rất đúng, Hồng gia chúng ta đây cũng quyên ra hai ngàn quan.



Lý Kỳ cười nói: - Thêm của ta nữa là sáu ngàn quan, khoản tiền này ít nhất có thể cứu sống mấy trăm người.



Hai người Cao, Hồng cười gật đầu.



Hồng Bát Kim đột nhiên nói: - Đúng rồi, có chuyện ta phải thương lượng với hai người, Hồng gia chúng ta dự tính năm sau đến Giang Nam mở đổ trường, sau đó tiện thể làm luôn việc cá cược.



Lý Kỳ linh cơ khẽ động nói:



- Bát Kim thúc, dù sao chúng ta cũng là đối tác, bằng không vậy đi, dứt khoát mở đổ trường của thúc trong tửu lâu của con đi.



Hồng Bát Kim kinh ngạc nói: - Đổ trường có thể mở trong tửu lâu sao?



Lý Kỳ cười nói: - Đương nhiên có thể, thật ra của ta cũng không thể xem là quán rượu, nói một cách nghiêm túc, hẳn nên gọi là trang viên mới đúng, bên trong cái gì cũng có, nếu đặt đổ trường trong đó, vậy càng hoàn thiện hơn, hơn nữa còn tốt hơn so với phải mở một mình, khách nhân có thể hưởng thụ tất cả ở bên trong.



Hồng Bát Kim tưởng tượng, cảm thấy rất có lý, ha hả nói: - Chuyện tốt cỡ này, sao thúc có thể cự tuyệt chứ, được, cứ như vậy, qua năm, thúc đích thân đi Hàng Châu một chuyến.



- Như vậy cũng tốt, ở đây con sẽ giúp thúc trông chừng. Lý Kỳ gật đầu, dường như chợt nhớ tới cái gì, nói: - Nói đến việc này, ta cũng nhớ tới một chuyện. Thái úy, năm sau chúng ta sẽ mở một liên minh đá cầu tại Giang Nam, đến lúc đó ở đó chắc cũng đang phổ biến luật mới, nhất định sẽ có rất nhiều quan lại thừa thãi theo nghề kinh thương, có liên minh đá cầu này rồi, thì có thể phát dương quang đại cá cược, lại có thể xúc tiến phổ biến luật mới, còn có thể kích thích bách tính tiêu dùng, mở ra rất nhiều cơ hội kiếm tiền.