Bắc Tống Phong Lưu

Chương 841 : Bảo hổ lột da (2)

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Đằng Cát Tam Mộc nao nao, ánh mắt lại liếc về phía Y Hạ Bách Xuyên đang trầm mặc bên kia..



Y Hạ Bách Xuyên đột nhiên nói: - Kinh tế sử, ta nghe nói quý quốc bắt đầu bán vũ khí ra các nước khác, việc này là thật hay không?



Hán ngữ của y tuy coi như là không tệ, nhưng vẫn mang theo khẩu âm nồng đậm Nhật Bản.



Lý Kỳ nao nao, gật đầu nói: - Là có việc này, chẳng lẽ các hạ có hứng thú.



Y Hạ Bách Xuyên gật đầu khẳng định nói: - Vâng, quân chủ chúng ta hy vọng có thể mua đại lượng vũ khí của quý quốc trở về.



Đối diện tiểu Nhật Bản này, Lý Kỳ không thể không xốc lại hoàn toàn tinh thần, nói: - Quý quốc được biển bao bọc xung quanh, đối ngoại lại không có chiến sự, vì sao phải mở rộng quân bị?



Y Hạ Bách Xuyên không đáp hỏi ngược lại: - Chẳng lẽ đến quý quốc mua vũ khí, còn phải thuyết minh tác dụng sao?



- Không cần, không cần, ta chỉ là tò mò thôi. Lý Kỳ ngượng ngùng cười, lại hỏi:



- Mới vừa rồi ta nghe các hạ nói muốn mua đại lượng vũ khí, dám hỏi một câu số lượng là bao nhiêu?



Y Hạ Bách Xuyên giơ một bàn tay.



Lý Kỳ kinh ngạc nói: - Năm trăm vạn quan?



- Khụ khụ khụ.



Đằng Cát Tam Mộc ho khan một trận, cả mặt cũng đỏ bừng, lúng túng nói: - Kinh tế sử, là năm trăm ngàn quan.



- À? Này hóa ra là năm trăm ngàn quan nha.



Lý Kỳ gãi đầu, nghĩ thầm rằng, không có tiền sung cường hào cái gì nha, biến thành ta đỏ mặt thay các ngươi. Nhưng nghĩ lại, không đúng nha, bây giờ Nhật Bản cũng không phải là Nhật Bản ở hậu thế kia nha, nhìn vào sức sản xuất của Nhật Bản mà nói, năm trăm ngàn quan này cũng thật không phải một số lượng nhỏ, phỏng chừng là tất cả vốn liếng của bọn họ, bọn họ tốn tiền nhiều như vậy để mua vũ khí là chuẩn bị làm chuyện gì đâu này?



Y Hạ Bách Xuyên lấy ra từ dưới tay một quyển trúc, đứng dậy đi tới phía trước Lý Kỳ, hai tay dâng lên nói: - Trên đó đều viết quân bị vật tư chúng ta cần, mời kinh tế sử xem qua.
Nói xong, Đằng Cát, Y Hạ liền mang theo vài tên võ sĩ rời đi.



Đợi bọn họ đi rồi, Lý Kỳ đưa tay chỉ về hương trong phòng, cười nói: - Nhị vị, mời vào trong.



- Mời.



- Triệu tri châu ngươi tới lúc nào? Lý Kỳ vừa đi vừa hỏi.



- Ồ, hôm qua mới đến đấy, trong mấy ngày này nội tử đã gây phiền toái cho ngươi rồi, Minh Thành vô cùng cảm kích.



Lý Kỳ vội vàng lắc đầu nói: - Nói chi vậy, Triệu tri châu quá khách khí rồi, những thứ này đều là ta nên làm đấy, Thanh lệnh phu nhân có thể dốc sức tương trợ, ta cảm kích cũng còn không còn kịp nữa, sao có thể nói là phiền toái.



Đi vào trong phòng, Lý Kỳ mời bọn họ ngồi xuống, lại sai người châm trà, rồi sau đó hỏi: - Đúng rồi, Triệu tri châu, ngươi và Đằng Cát Tam Mộc kia rất thân quen sao?



Hắn đối với Nhật Bản hiện nay quả thực không biết được bao nhiêu, mới vừa nghe nói Triệu Minh Thành còn đi qua Nhật Bản, liền muốn hỏi thăm một chút.



Triệu Minh Thành gật đầu nói: - Coi như cũng tàm tạm đi, y xưa nay rất ngưỡng mộ văn hóa Đại Tống ta, rất ham học hỏi, từng ba lần bốn lượt tới cửa thỉnh giáo, một hai lượt, cũng liền quen thuộc.



Lý Kỳ gật gật đầu nói: - Vậy ngươi đối với những người Oa bọn họ có ý kiến gì không?



Triệu Minh Thành không biết Lý Kỳ vì sao như vậy hỏi, chi tiết nói: - Tốt lắm a, đặc biệt đối với chúng thương nhân Đại Tống ta, bọn họ đều biểu hiện vô cùng nhiệt tình, hữu hảo, ta đi tới chỗ bọn họ làm việc, bọn họ cũng rất thịnh tình khoản đãi.



Lý Kỳ ừ một tiếng, lại hỏi: - Vậy vì sao Đại Tống ta lại không cùng Nhật Bản bọn họ thành lập quan hệ ngoại giao?



- Cái này.



Lý Thanh Chiếu đột nhiên nói: - Đây đều là lòng tự trọng đang tác quái.



Lý Kỳ sửng sốt, nói: - Triệu phu nhân có nhận xét gì?