Bắc Tống Phong Lưu

Chương 98 : Nghi thức cắt băng

Ngày đăng: 07:22 30/04/20


Tần phu nhân mỉm cười: - Sớm nghe nói công tử chính là đệ nhất tài tử của kinh thành. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.



- Không dám, không dám.



Tần phu nhân thấy Tống Ngọc Thần hào hoa phong nhã, mặt như Phan An, rất xứng đôi với Bạch Thiển Dạ, nhẹ nhàng gật đầu, cười nói: - Ta phải lên lầu kiểm tra xem, hai người cứ ngồi đây nói chuyện.



Tống Ngọc Thần vừa nghe, liền tâm hoa nộ phóng. Chuyến đi này coi như là đáng giá. Có thể ngồi một mình với Bạch Thiển Dạ, với y mà nói, đúng là trởi ban cho cơ hội.



Bạch Thiển Dạ vụng trộm quăng ánh mắt nén giận về phía Tần phu nhân.



Nhưng Tần phu nhân lại làm như không thấy, đôi môi khẽ mỉm cười, đi lên lầu.



Một lát sau, lại có một vị công tử nhẹ nhàng dẫn theo một tùy tùng đi tới.



Ngô Phúc Vinh cảm thấy người này có chút quen mặt, nhưng không nhớ ra đã gặp nơi nào, vội vàng đi lên đón chào: - Vị công tử này, ngài đến hơi sớm. Buổi trưa tiểu điếm mới chính thức khai trương.



Công tử kia cười đáp: - Ta biết rồi, ta tới là tìm đầu bếp của tiệm các ngươi.



Lý Kỳ?



Ngô Phúc Vinh đột nhiên nhớ ra người này chính là vị công tử ăn mặc hoa lệ lần trước. Cũng biết rằng người này có thân phận không bình thường, vội đáp: - Lý Kỳ đang ở phòng bếp, để lão hủ sai người đi gọi cậu ta.



Người kia chính là Triệu Uẩn.



Triệu Uẩn gật đầu, đưa mắt nhìn quanh. Túy Tiên Cư hôm nay đã khác với lần trước rất lớn. Hai mắt Triệu Uẩn hiện lên tia tán thưởng. Chợt phát hiện bên cửa sổ còn ngồi một đôi tuấn nam tuấn mỹ, liền mỉm cười lễ phép, sau đó tùy tiện tìm một cái bàn ngồi xuống.



Đối tuấn nam tuấn mỹ kia, dĩ nhiên là Tống Ngọc Thần và Bạch Thiển Dạ.



Bạch Thiển Dạ thấy vị công tử kia tới tìm Lý Kỳ, trong lòng hết sức tò mò. Nhìn cách ăn mặc của y, cũng biết là không phải người tầm thường. Một đầu bếp như Lý Kỳ sao có thể quen được y.



Lại qua một lát, Lý Kỳ đi ra từ phòng bếp. Thấy là Triệu Uẩn, trong lòng có chút ngoài bất ngờ. Hắn không nghĩ tới Triệu Uẩn lại đến sớm như vậy.




Tiếng pháo đốt vừa dứt, Trần A Nam liền gõ trống hét lên.



Bạch Thiển Dạ vừa nghe, chợt che miệng cười khúc khích, thấp giọng nói với Tần phu nhân:



- Chủ ý này chỉ có hắn nghĩ ra được.



Tần phu nhân gật đầu, mỉm cười đắc ý.



Bạch Thiển Dạ cảm thán nói: - Vương tỷ tỷ, tỷ được người này hỗ trợ, Phỉ Thúy Hiên không đáng để lo. Chỉ sợ không tới vài năm, Túy Tiên Cư sẽ vượt trên Phan Lâu, trở thành đệ nhất tửu lâu của thành Biện Kinh.



Tần phu nhân lắc đầu: - Tỷ không nghĩ xa như vậy. Chỉ cần bảo toàn gia nghiệp của Tần gia là được.



- Hoan nghênh tới Túy Tiên Cư.



Hai thiếu nữ đứng hai bên cửa chính, dung mạo tú lệ, thanh âm thanh thúy.



- Công tử, mời đi bên này.



- Viên ngoại, mời lên lầu.



Chỉ cần khách hàng vừa vào trong tiệm, lập tức có một tiểu nhị dẫn tới vị trí ngồi. Phục vụ rất là chu đáo.



Những khách hàng kia, còn chưa kịp phản ứng, đã có chỗ ngồi rồi.



- Khách quan, lẩu uyên ương của tiệm chúng tôi có rất nhiều loại. Lẩu cá, lẩu tôm, lẩu thịt chó, lẩu dê. Mỗi nồi chỉ cần sáu mươi văn. Còn miễn phí một đĩa thịt heo - Khách quan, Túy Tiên Cư của chúng tôi vì giúp thực khách ăn cơm thoải mái, gần đây có đưa ra thẻ hội viên. Bao gồm thẻ hội viên bình thường và thẻ hội viên Hoàng Kim



- Khách quan, đây là thực đơn của tiểu điếm, ngài cần món gì thì cứ nói.



Một tiểu nhỉ cầm một tấm gỗ mỏng có dán giấy trắng lên đưa cho một thực khách. - Thực đơn?