Bắc Tống Phong Lưu

Chương 862 : Đông Kinh Ngũ Tuyệt và Đệ Nhất Trù Nương

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Đại Tống Đệ Nhất Trù Nương? Lý Kỳ sửng sốt.



- Oa a a, chúng ta đang thảo luận vấn đề Đông Kinh Ngũ Tuyệt, võ công thiên hạ đệ nhất, trù nương cái gì, lui ra một bên, lui ra, Thiếu Bạch, ngươi mau tránh ra.



Cao Nha Nội lúc này muốn quyết phân cao thấp một phen với Lý Kỳ, chẳng nghe nổi được gì nữa.



Hồng Thiên Cửu lại thấy hứng thú, đoạn vội vàng tiến lên, giúp Thiếu Bạch giữ Cao Nha Nội, nói:



- Ca ca, huynh cứ bớt giận đã, nghe Thiếu Bạch nói xem trận đấu tranh giải Đại Tống Đệ Nhất Trù Nương xem thế nào.



Cao Nha Nội ngẩn ra một lúc, rồi kịp phản ứng lại, kinh ngạc hỏi:- Gì? Trận đấu tranh giải Đại Tống Đệ Nhất Trù Nương?



Sài Thông đột nhiên nói:



- Thiếu Bạch có phải đang nói đến Tống ngũ tẩu và Trương nương tử?



Phàn Thiếu Bạch gật đầu nói:



- Đúng vậy.



Lý Kỳ càng nghe càng tò mò, nói:



- Đây rốt cuộc là thế nào?



Phàn Thiếu Bạch nói:



- Chúng ta cứ ngồi xuống đã rồi nói tiếp.Cao Nha Nội giận dữ lườm Lý Kỳ một cái, sau đó điềm nhiên ngồi vào chỗ vốn là của Lý Kỳ, Lý Kỳ đương nhiên không chấp nhặt với y, bèn ngồi cạnh Phàn Thiếu Bạch.



Phàn Thiếu Bạch uống một ngụm trà, nói:



- Lý Kỳ, việc này ta thực sự phải cảm ơn ngươi. Lúc trước nếu ngươi không chiêu mộ Tống ngũ tẩu đến Phàn Lâu thì chỉ e Phàn Lâu ta đã chết chắc rồi.



Sài Thông gật đầu nói:



- Cái vị Tống ngũ tẩu này đúng là một trù nương rất có nghề, món ăn bà ta làm giản dị tự nhiên, nhưng lại vô cùng ngon miệng, đặc biệt là món thịt quay, thật là tuyệt kĩ, mặc dù nhìn bên ngoài thì rất phổ thông, chẳng khác gì thịt bình thường, nhưng chỉ cần cắn một miếng là không dừng lại được. Bên ngoài là một lớp bì xém, lại mang hương thơm của rượu, thơm nức cả mũi, bên trong thì thịt non và tươi, ngậymà không ngấy, mềm xốp xen lẫn chút dai dai, ngon miệng sảng khoái, ăn mãi không ngán, còn ngon hơn cả món sườn cừu. Mỗi lần ta đến Phàn Lâu là đều chén hai miếng thật to.



Hồng Thiên Cửu nói:



- Còn cái món giả cá lóc sông nữa, thật là tươi sống, hơn nữa càng chế biến càng ngon. Ta từng nghe cha ta nói, có một lần Cao bá bá thưởng thức món giả cá lóc đó xong, nói còn ngon không kém gì cá lóc thật.



Cao Nha Nội liên tiếp gật đầu nói:




- Nực cười, ai bảo Lạc Anh Thần Kiếm Chưởng đánh không lại Giáng LongThập Bát Chưởng?



Hồng Thiên Cửu cười ha ha nói:



- Cái này ai mà chả biết, Lý đại ca, huynh nói xem đúng không.



Cái lũ đần độn này! Lý Kỳ cau mày nói:



- Vấn đề này để sau hãy thảo luận, còn nữa, các ngươi đừng có ngắt lời Thiếu Bạch. Thiếu Bạch, ngươi nói tiếp đi.



Phàn Thiếu Bạch gật đầu, tiếp tục nói:



- Sau đó, do cuộc tranh luận về việc này càng ngày càng căng thẳng, mấy ngày trước ở Kim Lâu có vị khách lắm điều đã nói việc này cho Trương Xuân Nhi biết, Trương Xuân Nhi lúc đó nói rằng, nếu có cơ hội, nàng cũng muốn so tài một phen với Tống ngũ tẩu. Kết quả là vị khách đó mang lời đó nói lại với Phàn Lâu, trong cơntức giận ta đã đồng ý luôn. Không ngờ là hôm qua, Trương Xuân Nhi đích thân tìm đến bàn về việc này. Nàng nói tay nghề của nàng và Tống ngũ tẩu chỉ sàn sàn như nhau, người bình thường rất khó luận đoán xem người thắng kẻ thua, nên sẽ mất công bằng. Duy chỉ có Kim Đao Trù Vương ra tay, thì mới có được sự công bằng, công chính đó. Nếu không thì phen tỉ thí này chẳng có ý nghĩa gì hết.



Lý Kỳ nghe xong, cau mày nói:



- Vậy lần này ngươi hạ cố đến đây, là muốn mời ta làm trọng tài?



Phàn Thiếu Bạch gật đầu nói:



- Đúng vậy.



- Nếu nói như vậy, ngươi không hề làm theo cảm tính, mà thực chất ngươi muốn phân cao thấp với Kim Lâu phỏng?- Không sai, ta rất tin tưởng vào tay nghề của Tống ngũ tẩu. Trương Xuân Nhi luôn không coi ai ra gì, thật tức chết đi được.



- Vậy Tống ngũ tẩu có sẵn sàng không?



- Bà ta chẳng có ý kiến gì.



Phàn Thiếu Bạch một vẻ nghiêm túc nói:



- Lý Kỳ, ta khẩn cầu ngươi giúp ta lần này đó.



Lý Kỳ chau mày trầm ngâm không nói gì, bởi hắn mơ hồ cảm thấy Trương Xuân Nhi thực chất là nhằm vào hắn, dù gì thì Trương Xuân Nhi vẫn chưa bỏ qua được cái thất bại trong Giải Hoàng Yến lần trước, luôn muốn tìm cơ hội so tài cao thấp với hắn. Đoạn nói:



- Vậy ngộ nhỡ thua thì sao?- Thì ta không có gì phải hối tiếc.



Lý Kỳ thấy y nói đến như vậy, bèn gật đầu nói:



- Vậy được, ta đồng ý.