Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Chương 18 :

Ngày đăng: 17:08 18/04/20


Đi theo Tiểu Ly xoát phó bản thật sự là chuyện khiến người kích động và mỏi mệt.



Kích động, là vì có thể nhìn trên màn ảnh giá trị kinh nghiệm cọ cọ tăng cực nhanh, không đầy một giờ liền thăng một cấp.



Mỏi mệt bởi vì Tiểu Ly tính tình nôn nóng làm cho người cũng khẩn trương theo. Lịch trình một ngày của cậu đều rất quen thuộc, mười giờ sáng xoát đến mười giờ tối. Hết hoạt động này đến hoạt động khác, thời gian không hoạt động phải xoát ba lần bản liên hoàn, xoát xong nếu có thời gian liền đi cổ mộ.



Mà ngay cả thời gian cơm trưa cũng chỉ cho mọi người nửa giờ.



Xoát cả ngày, mới đầu vì thưởng quá nhiều kinh nghiệm nên rất nhiệt tình, lúc sau tất cả mọi người máy móc click chuột, cảm giác đầu choáng não trướng, càng về sau click chuột lộn xộn, sử dụng kỹ năng bừa bãi, lúc đánh boss thiếu chút nữa treo, đương nhiên lại bị Tiểu Ly chửi rủa.



Xương cốt nhàm chán, liền bắt đầu tán tỉnh.



Đương nhiên, trong đội ngũ có sáu người, ba cặp vợ chồng, một người bắt đầu, những người khác cũng không chịu cô đơn.



[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: ông xã a, anh xem tọa kỵ Phượng hoàng của anh cùng tọa kỵ Tiên hạc của em thật xứng nha ~



[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: cô phối sai loài rồi? Muốn tạp giao a?



[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: …



[ đội ngũ ] [ Cốt cảm mỹ nhân ]: mọi người cảm nhận ah, Tiên hạc cùng Phượng hoàng rất có cảm giác bỉ dực song phi phải không nha?



[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: hãn ~ đó là tương xứng a ~



[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: Chính là thế, nếu không phải vì ông xã, cô nghĩ rằng tôi sẽ chọn Võ Đang môn phái không cá tính như vậy sao?



[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: tôi chọn Võ Đang chính là vì Tiên hạc a, Tiên hạc mới có thể bay cùng Phượng hoàng, nếu là tọa kỵ bò Tây Tạng của Lá Sen cô, nhìn tuyệt không xứng.



[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: nói như vậy là cô đã sớm đoán được trong trò chơi gặp lại tôi sao? Hơn nữa tôi là Nga Mi, cô cùng tôi kết hôn, cho nên cô chọn Võ Đang?



[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: … Ân



[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: vậy sao cô không chọn Thiên Sơn? Điêu Thiên Sơn cũng có thể bay.



[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: Bởi vì Điêu sẽ kêu! Cậu nói lúc chúng ta cùng nhau bỉ dực song phi, Điêu đột nhiên kêu một tiếng, quá sát phong cảnh.



[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: nga như vậy a, tôi cảm thấy cô cùng tiên hạc rất xứng, cô nên nhớ lúc cưỡi hạc nhất định phải bay về phía tây a.



[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: cậu không phải kêu tôi đi chết đi sao…



[ đội ngũ ][ Không có thể ăn đích lê ]: đúng vậy, cô vẫn còn có chút đầu óc.



[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã]: anh cảm thấy Thanh xà độc chưởng của bà xã thật sự à rất mỹ lệ a, hơn nữa kỹ năng quần công của bà xã, ánh sáng xanh xanh âm thanh ầm ầm, nghe thật gợi cảm a!



[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: ông xã tọa kỵ con ngựa trắng của anh cũng cực kỳ anh tuấn a, so với bạch long mã còn anh tuấn a ~



[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã]: em mắng anh là Đường Tăng… Bà xã em mắng anh TOT… 555…



[ đội ngũ ][ Hoa hòa thượng ]: tôi cảm thấy vẫn là Thanh Phượng Hoàng của bà xã tôi đẹp nhất, cái tọa kỵ Hồng Phượng Hoàng của Lê rất lòe loẹt.



[ đội ngũ ][ Lão ni cô ]: ôi Hòa Thượng, tọa kỵ Lão Hổ của anh cũng không sai a, mạnh mẽ và sống động, so với chủ nhân nó còn trâu hơn.



[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã]: tôi cảm thấy thế nào cũng là Bò Tây Tạng của Lá Sen nhà tôi đáng yêu nhất, các cậu xem lông vũ thật dài rơi trên mặt đất, gợi cảm đến mức nào!



[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: ngựa của anh cũng thật “gợi cảm”.



[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã]: = = bà xã em lại cười anh, 5555



[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: Hòa Thượng vì sao phải là tọa kỵ hổ a? Không phải cỡi lừa thích hợp hơn sao?



[ đội ngũ ][ Hoa hòa thượng ]: vì sao?



[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: Hòa Thượng không phải là con lừa ngốc sao.



[ đội ngũ ][ Hoa Hòa Thượng ]: A Di Đà Phật, miệng lưỡi thật độc = =
Từ Văn cảm thấy rét lạnh, không phải muốn cạy cửa chứ…



“Anh, em đang ở WC… Em hôm nay ăn bậy bị tiêu chảy…”



Từ Văn giả bộ đáng thương, còn cố ý nói lầm bầm hai tiếng.



“Nga, vậy em cứ tiếp tục đi.”



Sau đó, cước bộ dần dần xa.



Từ Văn thở ra một hơi, rón ra rón rén muốn mở cửa chuồn, chính là giật giật nắm cửa, ai? không mở được.



Lại xoay, xoay trái xoay phải, vẫn không mở được…



“A a a không phải đâu! Anh! anh muốn cho em ở WC qua đêm a! ! Sắp lễ mừng năm mới anh bắt em trông coi WC a!”



“WC là một nơi thanh tỉnh có lợi cho đầu óc của em.”



“WC là nơi giúp em tự kiểm điểm.”



“Đúng rồi, trong máy giặt có gấu bông của em, ôm sưởi ấm đi.”



“Còn có một cái chăn bị em đổ xì dầu và thảm len bị dính tương cà chua, dùng làm chăn đi.”



“Đúng rồi, tủ bên cạnh có thuốc cảm, bên trái bồn rửa mặt là vòi nước ấm, em lấy uống đi.”



“Nga, đã quên nói, cơm ngày mai em ở trong đó giải quyết một ngày đi, anh hồng quân công nông Trung Quốc trường chinh vỏ cây đều có thể ăn, trong phòng vệ sinh này có bột giặt a xà phòng a khăn mặt a, so với vỏ cây ăn ngon hơn, em dựa vào đó sống một ngày đi.”



“Cuối cùng, cám ơn, vô cùng cám ơn em gái đã tìm cho anh trai một ông chồng tốt.”



Từ Văn ngốc ở phòng vệ sinh thật lâu, mới bất đắc dĩ trở mình xem thường, nhụt chí ngã ngồi trên bồn cầu.



Không phải đâu…



Bạo lực gia đình thật không thể đùa giỡn a…



Nhốt trong WC…



“Từ Úy anh có bản lĩnh đến giết chết tôi! Giam ở WC thì tính cái gì là anh hùng a!” Từ Văn dùng âm lượng lớn nhất hét một tiếng.



“Anh không phải anh hùng, anh không có bản lĩnh.” thanh âm Từ Úy từ phòng truyền tới, bình tĩnh như mặt hồ không có một tia gợn sóng.



“Anh thả em ra ngoài đi a, WC thật hôi a, giam ở phòng em được không…”



“Không được, anh nói, mùi hôi có lợi giúp cho em tỉnh táo.”



Sau đó, chỉ nghe phịch một tiếng, cửa phòng đóng lại.



“…”



Từ Văn đối với trần nhà chớp mắt lệ.



Vì sao anh trai người ta đều yêu thương em gái, vì sao tôi từ nhỏ chính là để anh trai khi dễ…



Mẹ ơi, vì sao mẹ không sinh con ra trước a, chỉ vì trễ vài phút, vì sao vận mệnh của mình cứ thê thảm như vậy a…



Nặn nửa ngày cũng nặn không ra nước mắt, ngẫm lại bây giờ dù khóc cũng không ai để ý, vì thế, Từ Văn đem cái thảm lông ghê tởm kia trong máy giặt lôi ra giãy giãy vài cái, trãi trên mặt đất, sau đó ôm lấy gấu bông bị ông anh vò thành một đoàn trong máy giặt, vừa niệm a Di Đà Phật vừa tiến nhập mộng đẹp.



Mà Từ Úy, ở trước mặt hung thần ác sát Tiểu Ly, cũng không dễ dàng qua cửa như vậy.







* Gậy bơm phồng