Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không
Chương 42 :
Ngày đăng: 17:09 18/04/20
“Chung Ly, cậu nhanh lên a, làm gì chậm chạp vậy nha?” Từ Văn mỉm cười vẫy vẫy người đầu đầy mồ hôi đang chạy dưới ánh mặt trời.
“Đến đây đến đây, Tiểu Văn cô cũng đừng giục hồn chứ.” Chung Ly sau đó đã chạy tới, trừng mắt liếc nhìn đối phương một cái, sau đó chui đầu vào xe.
Từ Văn vẻ mặt bất đắc dĩ, “Cậu nhỏ hơn tôi bảy tám tuổi đấy, Tiểu Văn là để cậu kêu sao?”
Tiểu Ly liếc nghiêng cô ta một cái, xoay xoay cổ phớt lờ cô ta.
“Xe tôi đây chỉ có thể chở ba người, Tiểu Ly, cậu đi phía trước ngồi.” cô gái ngồi vị trí tài xế tay cầm tay lái, cười đến vẻ mặt bí hiểm, “Từ Úy ở xe phía trước kia.”
“Tôi nhìn thấy, nhưng, trên xe bọn họ ngồi bốn người đàn ông càng sắp xếp chẳng xong, tôi sẽ miễn cưỡng chen chen chúc chúc ngồi xe các người đi.” Nói xong, cũng không đếm xỉa nữ sinh ngồi chỗ phía sau cực kỳ xem thường tự nhiên đem mông chen chen chúc chúc vào.
Xe chậm rãi đi trước, Tiểu Ly dựa vào cửa sổ giả bộ ngủ, để thuận tiện cho ba nữ sinh này có thể không kiêng nể gì nói chuyện phiếm.
Hà Diệp, Từ Văn, còn có một người chưa từng gặp qua, nghe nói là em gái Lưu Tinh kêu Lưu Vân, lái xe Lưu Tinh, giống Lưu Tinh, cười lên bí hiểm khiến sống lưng người ta tê dại…
“Hà Diệp, cậu cùng Lưu Tinh khi nào kết hôn? Cũng đã bao nhiêu năm rồi a, tôi nhìn cũng sốt ruột…”Từ Văn lại bắt đầu ríu rít.
“Không có biện pháp, sư huynh của tôi vốn muốn làm bác sĩ không biên giới, sau lại không muốn tiếp tục ở lại, vị trí kia vẫn để trống, mẹ tôi đã muốn cho tôi đi.” Hà Diệp thở dài.
“Nha, đây không phải muốn đi châu Phi chứ? Nghe nói điều kiện nơi đó rất gian khổ a?”
“Không nhất định đi châu Phi a.” Hà Diệp có chút bất đắc dĩ xoa xoa huyệt Thái Dương, “Có một sư đệ rất muốn đi, tôi cân nhắc hay là đem cơ hội nhường cho cậu ta đi.”
Hà Diệp dừng một chút, lại thở dài nói: “Tôi cũng không muốn giống mẹ mình chỉ lo công tác không để ý gia đình, cuối cùng bị người ta kêu bà phù thủy… tuổi thơ của tôi bi thảm như vậy a, tôi không muốn để con mình cũng giống vậy, không cha trông nom, không mẹ yêu thương, luôn sống cùng bảo mẫu…”
“Hà Diệp, các người phải nhanh chóng kết hôn đi, anh tôi chưa kết hôn, tôi cũng không dám đâu.” Lưu Vân thản nhiên liếc mắt nhìn chỗ ngồi phía sau một cái, “Từ Văn cậu cũng vậy, cậu còn không lập gia đình, muốn làm bà cô hung dữ sao?”
“Tôi không thích đàn ông…”
“Chẳng lẽ cậu thích phụ nữ sao?”
“Tôi cũng không thích phụ nữ…”
“Vậy cậu muốn thế nào a?”
“Tôi muốn độc thân cả đời…”
“Nga, muốn làm ni cô già.”
“Ừ, ý nghĩ của tôi cùng ni cô giống nhau, kết hôn rất phiền toái, sinh con rất khủng bố, giúp chồng dạy con quá cực khổ, một mình thực tiêu diêu tự tại.”
Tiểu Ly bất đắc dĩ lắc đầu, hoàn hảo chính mình không có tìm bạn gái giống các cô ấy đi, Từ Úy người kia chẳng qua im lìm một chút, nói không nhiều lắm, hai người ở chung cũng thường xuyên cãi nhau, nhưng cũng an tâm.
Nghe nói một cô gái là năm trăm con vịt, ba cô gái này, mỗi một người đều là gấp 10 lần người bình thường, như vậy… cộng lại chính là, mười lăm ngàn con vịt nha…
Ngồi ở giữa bọn họ, lỗ tai thật sự là chịu không nổi…
Tiểu Ly nhắm mắt lại, để các cô tiếp tục tán gẫu, mình ngủ.
Tuy líu ríu ầm ĩ chút, dù sao vẫn tốt hơn ngồi xe của bọn Từ Úy, chiếc xe kia, bốn chàng trai đều là người to lớn, phỏng chừng bản thân qua bên kia, sẽ bị chen chúc thành nhân bánh.
Đều do Từ Úy, tự mình không lái xe sang đây.
Tiểu Ly vừa oán giận, vừa ngáp dài, vốn là giả bộ ngủ, không nghĩ tới cuối cùng thật sự ngủ, có lẽ là do mấy ngày nay bị giảng viên hướng dẫn buộc chuẩn bị luận văn quá mệt mỏi.
Hắn không ra tay chẳng lẽ muốn mình ra tay sao?
Tiểu Ly âm thầm đánh giá Từ Úy cao hơn mình nửa cái đầu một chút, lại đánh giá đôi bàn tay to của hắn một chút, sau đó ánh mắt liếc nhìn qua cánh tay rất có lực của hắn…
Ai.
Tiểu Ly thở dài.
Phương án này hình như không thể được.
“Tiểu Ly, sao tôi cảm thấy hôm nay em kỳ kỳ lạ lạ nha?” Từ Úy có chút buồn cười nhìn bộ dáng nhíu mày than vắn thở dài của Tiểu Ly.
“Anh nói chúng ta đã quen nhau bao lâu rồi?” Tiểu Ly đột nhiên hỏi.
“Hơn hai năm.”
“Ân. ở cùng nhau hai năm a.” Tiểu Ly nhìn nhìn bầu trời đêm, sau đó lại cúi đầu không nói lời nào, Từ Úy chỉ ở bên cạnh im lặng nhìn cậu, hơi dùng lực siết chặt ngón tay, gắt gao nắm thật chặt tay Tiểu Ly.
Qua một lúc lâu sau, Tiểu Ly mới mở miệng nói, “Nếu không anh kể chuyện của Đợi đến hôn mê cho tôi nghe đi.”
“Sao đột nhiên muốn nghe vậy?”
Bởi vì không biết nói cái gì, mình sợ nếu không tìm chút đề tài, mình sẽ nhất thời xúc động nói ra lời kinh thiên động địa…
Tiểu Ly cười gượng, “Tôi cảm thấy người kia rất kỳ quái, nghe tên cũng rất kỳ quái.”
Từ Úy gật gật đầu, “Đúng vậy người này rất lợi hại, trước kia trong trò chơi, đánh nhau rất mạnh mẽ, gần giống em vậy đó, giết người giống như xắt rau vậy.”
“Nga, trách không được có cảm giác anh hùng tinh tinh tương tích (Người có tính cách, chí thú, cảnh ngộ tương đồng thì thường bảo vệ, đồng tình, hỗ trợ cho nhau. Nguồn).” Giết người giống như xắt rau, làm cho mình giống điên cuồng giết người… Tiểu Ly cau cau mày, thật ra bản thân giết cũng không nhiều người, phần lớn đều là kiểu vừa nhìn thấy cậu thì lập tức chạy trối chết.
“Hắn với em giống nhau cũng là nhân yêu, nhưng hắn là có mục đích, để tiếp cận La Băng, đã chơi nữ hào muốn tạo tình cảm chị em, kết quả tình yêu bách hợp không thành, ngược lại biến thành như kẻ thù, sau lại không biết xảy ra chuyện gì, hắn bị buộc xuất ngoại, bây giờ học tập kết thúc nên trở lại.” Từ Úy cố gắng sơ lược kể rõ chuyện bản thân biết.
“Là như vậy sao?” Tiểu Ly mở to hai mắt nhìn, thật sự là rất không thể tưởng tượng, quả nhiên trong trò chơi tình huống nào cũng có a…
“Ân, tôi biết cũng không nhiều lắm, tôi chơi hào của em gái không lâu, đối với chuyện của bọn họ không rõ lắm, thỉnh thoảng nghe người ta nói, hình như bọn họ là anh em bà con xa, một người chờ người kia, đợi rất nhiều năm, cho nên mới kêu Đợi đến hôn mê đấy.”
Tiểu Ly ngẩn người, tuy Từ Úy nói sơ lược, nhưng mình cũng hiểu được sơ sơ chuyện của bọn họ. Có lẽ La Băng nhìn qua lạnh lùng kia, là bởi vì bị thương, mới bắt đầu ngụy trang bản thân mình đi? Nghĩ như vậy, trái lại ấn tượng đối với La Băng tăng thêm mấy phần, thật ra trong hai năm qua y giúp đỡ chuyện học hành của mình rất nhiều, lúc trước sau khi lưu số di động vốn không nghĩ tới cần liên lạc, không ngờ sau đó lúc phải ghi nguyện vọng y chủ động liên lạc với mình, còn hỗ trợ tìm hiểu tư liệu của giảng viên hướng dẫn linh tinh…
Hôm nào mời bọn họ ăn cơm nói lời cám ơn mới được.
“Vậy tên của anh thì sao?” Tiểu Ly bỗng nhiên bắt đầu tò mò ID quỷ dị trong trò chơi của Từ Úy.
“Em nói Cốt Cảm Mỹ Nam sao? Em gái tôi nói dáng người tôi đẹp, cho nên gọi là Cốt Cảm Mỹ Nam a.”
Tiểu Ly mỉm cười đánh giá hắn từ đầu đến chân, miệng lầm bầm lầu bầu, “Dáng người đẹp sao? Lại chưa từng thấy qua, ai biết được.”
Từ Úy lại đột nhiên nói một câu, “Em muốn xem sao? Lần sau lúc tôi tắm em vào nhìn trộm, tôi cũng không ngại đâu.”
“Tôi không có sở thích biến thái này nha.” Tiểu Ly liếc hắn một cái, nhịp tim lại đột nhiên mất đi tần số.
Nhìn lén a…
Tiểu Ly trong lòng âm thầm quyết định chủ ý.