Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Chương 7 :

Ngày đăng: 17:08 18/04/20


Trong trò chơi, có thể tìm được một sư phụ mang theo thăng cấp là chuyện phi thường may mắn.



Nhưng tìm được một sư phụ giống như Ly Bất Khai, chuyện ấy chỉ khiến vận mệnh bạn trở nên bi thảm thôi.



Tỷ như, sau khi cậu ta công bố cho toàn bộ thế giới biết bạn là đồ đệ của cậu ta…



Cừu gia của cậu ta ngay lập tức tìm tới cửa.



Những người đó, đều từng bị [ Ly Bất Khai ] mắng qua, hoặc là bị [ Ly Bất Khai ] giết qua …



Bọn họ giết không nổi mắng không nổi bản thân Tiểu Ly, do đó, họ chuyển qua vị Cốt Cảm Mỹ Nhân mới đến.



Cốt Cảm Mỹ Nhân vừa ra khỏi thành, liền bị ám sát mà chẳng biết tại sao.



Lần đầu tiên có thể cho là hoa mắt.



Lần thứ hai có thể cho là ngộ sát



Nhưng lần thứ ba thì…



Tuyệt đối là mưu sát mưu sát đó.



Nhìn cừu nhân trong danh sách của mình từng bước từng bước tăng lên, nhìn tiểu mỹ nhân yếu đuối trong trò chơi một lần lại một lần nữa đi địa phủ tìm mạnh bà…



Cốt Cảm Mỹ Nhân có chút bất đắc dĩ.



Đáng tiếc, lên thuyền của kẻ trộm rồi, muốn xuống cũng khó.



Cốt Cảm Mỹ Nhân đành phải ẩn đi danh hiệu sư phụ trên đầu.



Như vậy mới tốt hơn được một chút.



Nhưng Cốt Cảm Mỹ Nhân tạm thời cũng không dám ra khỏi thành, điều này làm cho đám người Hà Diệp có chút buồn bực.



Vốn muốn tổ đội đi đánh quái, thuận tiện mang theo Xương Cốt thăng cấp, kết quả, nơi đâu có Xương Cốt, nơi đó có giết chóc.



Đương nhiên, chuyện tập thể chúng tỷ muội bị giết, tay cầm tay đi về địa phủ cũng không phải chưa từng xuất hiện qua.



Do đó, Xương Cốt bị cô lập.



Hà Diệp có ông xã Tiểu Bạch của nàng mang đi, chạy loạn khắp thế giới.



Dung Cách Cách, Lão Ni Cô có nhóm hủ nữ Thất Thất các nàng mang đi, chạy loạn khắp thế giới.



Trong lúc đó, một thân một mình Cốt Cảm Mỹ Nhân chỉ có thể ở trong ba thành phố của sư môn, truyền tống đến truyền tống đi, đối với hắn mà nói, ra khỏi thành là một hy vọng xa vời…



Cứ như vậy, mọi người đoán rằng, tốc độ thăng cấp Cốt Cảm Mỹ Nhân khẳng định rất chậm.



Nhưng, ngày hôm sau vừa online…



“A a a Xương Cốt những ba mươi cấp nha ! ! Ngươi luyện thăng cấp ở đâu tthế! !”




[ loa ][ Tuyết Nhi ]: Mẹ ngươi lúc sinh ra ngươi có phải đã quên sinh đầu óc hay không! Rõ ràng là nữ nhân còn giả dạng nam nhân, nói muốn kết hôn ta, làm quái nào được!



[ loa ][ Tuyết Nhi ]: Lão nương thật là bị mù mắt, lại gả cho loại nhân yêu này!



[ loa ][ Tuyết Nhi ]: Nhân yêu ơi là nhân yêu, thật là ti tiện! Ngay cả giới tính của mình cũng sửa, sao các ngươi không đi giải phẫu thẩm mỹ luôn đi!



[ loa ][ Tuyết Nhi ]: Rõ ràng là nhân yêu, vậy mà mặt không đỏ tâm không loạn nói lời thề non hẹn biển với người cùng giới, các ngươi đi chết đi!



[ loa ][ Tuyết Nhi ]: Tất cả nhân yêu hãy đi tìm chết hết đi!



Xương Cốt mỉm cười, nếu Ly Bất Khai lên mạng, sao lại để mấy câu spam này kéo dài đến nửa giờ?



Đang nghi hoặc, đột nhiên, Ly Bất Khai nhảy ra.



[ loa ][ Ly Bất Khai ]: Nếu mắt ngươi mù thì phải đi bác sĩ chữa ánh mắt nha, sao lại ở đây mắng, có vẻ ngươi rất có tố chất đó.



Cậu thì không có tố chất sao? Lúc cậu mắng người ta phỏng chừng hành hạ mười tám đời tổ tông nhà người ta đến chết đi sống lại mất…



Xương Cốt bất đắc dĩ xem thường.



[ loa ][ Ly Bất Khai ]: Nhân yêu thì có gì sai chứ? Không ai yêu nên chỉ còn cách vào chơi trò chơi này mà thôi.



[ loa ][ Ly Bất Khai ]: Hơn nữa, ngươi đều nói mình mắt mù mà, ngay cả người yêu là nhân yêu cũng không biết, vậy đâm đầu vào cục bông chết cho rồi!



[ loa ][ hào hoa phong nhã ]: Đúng đúng! Con mẹ nó ngươi bị ghèn che mắt rồi, nam nữ cũng không phân biệt được! Sao không đâm đầu vào đậu hủ mà chết đi!



[ loa ][ Ly Bất Khai ]: Tiểu Văn Văn cậu là không đúng rồi, đậu hủ quý như vậy, người ta mua không nổi thì làm sao bây giờ.



[ loa ][ hào hoa phong nhã ]: Bông cũng đắt tiền lắm nha, hiện tại giá cả tăng cao, cái gì cũng đều quý hết đó!



[ loa ][ Ly Bất Khai ]: Ừm cũng đúng, vậy trực tiếp đập máy tính đi, tiện lợi hơn nhiều đó.



[ loa ][ Tuyết Nhi ]: Bộ các ngươi có bệnh sao? Ta chửi nhân yêu, không có chửi các ngươi nha!



[ loa ][ Ly Bất Khai ]: Lão tử cũng là nhân yêu a! Ngươi chửi nhân yêu, không phải cũng là mắng ta sao.



[ loa ][ hào hoa phong nhã ]: Ha hả, ta chỉ là vô giúp vui, giúp vui thôi…



Xương Cốt cũng không đóng cửa tiệm lại, chỉ mỉm cười, tiếp tục ngồi ở Tô Châu xem náo nhiệt.



Ly Bất Khai thật là một tên nhàm chán đến cực điểm, trong trò chơi, mỗi lần có ai mắng nhân yêu, cậu ta đều phải xông lên hỗ trợ, quả là quá nhàn rỗi…



Gặp phải loại sư phụ này, ai… Vẫn là tìm cơ hội rời khỏi sư môn sẽ tốt hơn.



——



Chú thích



[1] Dạ Quang Bôi: Chén/Ly dạ quang.