Bách Hoa Tiên Tử Oai Truyền
Chương 19 : Chuyện của nữ nhân
Ngày đăng: 09:29 18/04/20
Ta không nghĩ dưới bầu trời gió êm sóng lặng, hai giới Thần Ma thế nhưng
lại vẫn đang giao chiến. Vũ Dương chạng vạng đều sẽ đúng giờ về Hồng
Hoang cốc, vẫn mang phong thái tuyệt đẹp như cũ, khẽ cười, giống như yêu dã ma mỵ, không nhìn ra một tia uể oải hay máu tanh nào. Cho dù sức
mạnh thủ hộ của Nguyên Quân có thể khiến thương tích lành lại, nhưng vẫn không chống đỡ được tốc độ chém giết của hắn. Thần quân một đường chạy
tán loạn đến La Nguyệt thành.
Ta nghi ngời nếu như hắn ở chiến
trường không gặp Phong Phi Phi chân chính, có khi cho dù toàn bộ Thần
giới bị diệt, Cung Hỉ Phát Tài cũng sẽ không phun ra một chữ. Nhưng là. . . Hắn đã gặp rồi.
Cuộc gặp gỡ lúng túng trong cốc, nàng và ta
thật sự là giống nhau như đúc, nhưng mà so sánh giữa hàng nhái cùng hàng chính hãng , khí chất của nàng rõ ràng so với ta thì chính thống hơn
nhiều. Đó là một loại, kiêu ngạo đến tận xương. Vũ Dương dặn dò Dương
Phong, Liễu Diệp mang ta tới Ma Cung Phong Vũ Liễu Lâm, đó là một cái
tẩm cung khác của hắn. Thẳng thắn mà nói thì ta thật sự không thích Hồng Hoang cốc, nhưng mà và lúc dời đi trong lòng giống như đánh bể 100 bình giấm chua.
Phong Vũ Liễu Lâm so với Hồng Hoang cốc thì trông
coi nghiêm ngặt hơn rất nhiều, nếu như không phải hắn rất nhiều ngày
không có đến, ta thậm chí hoài nghi hắn đang phòng tránh việc ta chạy
trốn. Dương Phong và Liễu Diệp một tấc cũng không rời theo sát ta, không nói tiếng nào, giống như hai cái đầu gỗ.
Phi tử của Cửu Vấn Ma
Hoàng giống như một cái vườn bách thú miễn phí mỗi ngày thay phiên đến
đây quấy rầy ta, còn hai đầu gỗ lúc nào cũng đứng ở phía sau. Ta bất đắc dĩ nhìn các nàng chơi cờ, thêu, luyện kiếm, tám phét, xin nhờ. . . Nhìn người ta bị đày vào lãnh cung, các ngươi để cho để lão tử một chút thời gian buồn bã ủ rũ một thoáng có được hay không. . .
Có mấy ngày Ngân Mị đến đây, từ trong cung mang đến rất nhiều đồ vật cổ quái kỳ lạ, ví dụ như khiêu vũ xà, cầuThủy Tinh nhiều màu, có người nói ẩn giấu
những hình ảnh tiên đoán vân vân. Ta cảm thấy Ngân Mị so với Kim Long
thì tốt hơn nhiều, ít nhất những thứ đồ này so với mấy quyển sách về
điển tích Ma Gới thì thú vị hơn nhiều. Liền ở trong phòng loay hoay
muốn Bản Ma Hoàng cho ngươi phương pháp làm là hiệu quả hay không?” Ta
nghi ngờ nhìn hắn: “Làm liền hiệu quả?”
Hắn lập tức đầy mặt đau
thương căm giận nói: “Đương nhiên rồi, ngươi thế nhưng lại hoài nghi
năng lực của Bản Ma Hoàng! ! ! !” Ta vừa nghĩ cũng đúng, tốt xấu gì cũng là Ma Hoàng một đời, hậu cung 3000, hẳn là rất có kinh nghiệm , liền
tới gần nói: “Nói.”
Hắn đàng hoàng trịnh trọng nói: “Buổi tối
trong phòng đừng đốt đèn, chờ hắn đẩy cửa tiến vào liền ôm lấy hông của
hắn, sau đó dùng môi chạm và lỗ tai của hắn, nhẹ nhàng đối với hắn nói:
Vũ Dương, đêm nay ở lại với ta đi. “ “ Thế là được hả ?” Ta vạn phần
hoài nghi.
Hắn khẳng định gật đầu: “Là được , chuyện về sau
chính hắn sẽ quyết định.” Ta ở trong phòng đi qua đi lại suy nghĩ, thôi, thôi, coi như là chữa ngựa chết thành ngựa sống đi!!!
Sau mấy
đêm diễn cảnh tối lửa tắt đèn, cuối cùng thì đêm nay cũng có người đẩy
cửa đi vào, mùi hoa nhàn nhạt thấm ruột thấm gan của hắn. Cảm giác hắn
đi tới trước mặt, ta nhẹ nhàng ôm lấy hông của hắn, dùng cự ly gần đến
mức chút nữa là cắn vào tai hắn nói: “Vũ Dương, đêm nay ở lại với ta
đi?” Cảm giác thân thể trong lồng ngực cứng đờ, ngọn lửa xanh lam bay
qua đốt sáng cây nến bạc. Vũ Dương mặt không hề cảm xúc nói: “Có thể a,
nhưng mà trước tiên xin ngươi thả Liễu Diệp ra được không?”
Cái kia. . . Ai cho ta mượn cái mặt đi . . ..