Bạch Kiếm Linh Mã
Chương 45 : Tiệc đêm chợt sinh biến, quần hào ngộ nạn
Ngày đăng: 03:23 22/04/20
Mã Tất Vũ chệnh choạng theo sau Quân Trung Thánh ra khỏi hoa sảnh, đi vòng về phía hậu viên, lát sau đã vào đến thư phòng.
Bốn bề vô cùng yên vắng, Quân Trung Thánh ngồi xuống ghế, với giọng nhạt nhẽo nói:
- Hãy ngồi xuống đi.
Mã Tất Vũ y lời ngồi xuống đối diện với Quân Trung Thánh.
Quân Trung Thánh chằm chặp nhìn vào mặt Mã Tất Vũ, một hồi thật lâu mới thở dài nói:
- Lão phu tuổi đã ngoài trăm, tự phụ biết rất rõ con người, thật chẳng ngờ lại lầm về ngươi.
Mã Tất Vũ lặng thinh cúi đầu, Quân Trung Thánh buông tiếng hừ lạnh lùng, nói tiếp:
- Mã Tất Vũ, hơn nữa lão ô nghĩ ngươi phải là một bậc hảo hán, chẳng ngờ ngay cả điểm này lão ô cũng sai lầm.
Mã Tất Vũ trố mắt:
- Không phải vậy đâu.
Quân Trung Thánh ngạc nhiên:
- Nếu ngươi không tham sanh úy tử, sao mặt lại lộ vẻ buồn lo?
Mã Tất Vũ nghiến răng:
- Đó là Mã mỗ sợ thủ đoạn của lão, sợ sự xảo trá của lão, sợ lão sát hại Triển Ngọc Mai và Vân Dật Long, không một ai đối kháng với lão nữa.
Quân Trung Thánh cười khẩy:
- Điều ấy lão ô sẽ cho ngươi trông thấy câu trả lời.
Mã Tất Vũ nghiến răng:
- Nếu trời cao không muốn cho lão tận diệt người trong võ lâm, tất nhiên sẽ có sự báo ứng cho lão... Mã mỗ không muốn nhìn thấy lão nữa.
Đoạn hay tay nắm vào nhau đồng thời vỗ vào ngực, toan đoạn kinh mạch tự tận.
Nhưng Quân Trung Thánh đã buông tiếng cười nhạt, vung tay chỉ điểm ra và nói:
- Ngươi đã tính toán sai lầm rồi.
Mã Tất Vũ tuy nhanh, song Quân Trung Thánh lại còn nhanh hơn, đã bị chỉ phong của lão điểm hóa huyệt đạo.
Quân Trung Thánh cười khẩy:
- Mã Tất Vũ, ngươi đã "tôn kính" lão phu thế này, lão phu đâu để cho ngươi một cách dễ dàng như vậy, ít ra cũng phải cho ngươi hưởng thụ một phen.
Nhẹ nhàng bước đi mấy bước, đoạn nói tiếp:
- Nếu bảo đó là do ý trời, ý trời ấy là hướng về lão phu, mặc dù Vân Dật Long đã được ngươi phóng thích, song lại có những người này đến đây nạp mạng.
Mã Tất Vũ nghiến răng làm thinh không muốn đáp lại.
Quân Trung Thánh nhếch môi cười nói tiếp:
- Giờ đây thì ngươi có thể yên tâm mà xem lão ô sẽ làm thế nào diệt trừ những kẻ đã chống lại lão phu.
Đoạn lấy ra một mảnh lụa trắng, đặt lên bàn vội vàng viết mấy chữ, sau đó đưa tay ấn vào vách, lập tức một cánh cửa nhỏ mở ra, trong ấy có một chiếc lồng chim, trong lồng là hai chú hoàng oanh nhỏ xinh.
Mã Tất Vũ hiển nhiên cũng mới trông thấy lần đầu, bất giác ngẩn người ra nhìn.
Quân Trung Thánh buộc mảnh lụa trắng vào chân một chú hoàng oanh, đoạn vung tay, chú hoàng oanh đó lập tức bay vút qua cửa sổ trên không, thì ra là dùng để truyền thư.
Quân Trung Thánh cười ha hả nói:
- Mã Tất Vũ, lão phu phải đến với bọn kia đây.
Những bóng người thấp thoáng, Quân Trung Thánh đã mất dạng.
Mã Tất Vũ huyệt đạo bị phong bế, đành xót xa buông tiếng thở dài, nhắm mắt lặng thinh.
Trong hoa sảnh đã được bày lên một bàn tiệc thịnh soạn, cùng nhóm Triển Ngọc Mai ăn uống cười đùa, chủ khách rất là tương đắc.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, trời đã vào tối.
Quân Trung Thánh đã ngà say, mặt đỏ bừng đứng lên nói:
- Chư vị cứ tiếp tục uống cho thỏa thích, lão ô phải đi giải quyết một số chuyện trong trang, lát nữa sẽ trở lại hầu tiếp chư vị.
- Rất tiếc là bổn cô nương không biết môn võ công tuỵệt học ấy.
- Hừ vậy thì người nói bằng cách nào?
- Lão hãy đến gần đây, bổn cô nương sẽ kề tai nói nhỏ cho lão nghe.
Chủ nhân Huyết Bi lặng thinh ngẫm nghĩ.
Triển Ngọc Mai cười khẩy nói tiếp:
- Nghe đồn chủ nhân Huyết Bi võ công cái thế, vô địch thiên hạ, chả lẽ chỉ đến gần thêm mấy bước mà cũng sợ bị bổn cô nương ám toán hay sao?
Chủ nhân Huyết Bi cười vang:
- Quỷ nha đầu rõ khéo ăn nói, vậy thì bổn Bi chủ phải xem thử người có bao nhiêu thần thông mới được.
Đoạn liền lướt người đến gần hoa sảnh.
Triển Ngọc Mai sớm đã chẩn bị sẵn sàng, tức khắc song chưởng cùng vung lên, hai chòm sáng bạc như mưa phủ chụp xuống đỉnh đầu chủ nhân Huyết Bi.
Tả hữu song vệ, Huyết Phật, Huyết Si, cùng thiếu lâm nhị tăng đã được Triển Ngọc Mai ám thị từ trước, mỗi người cùng liền nhanh như chớp tung ra một chiêu vô cùng hung hiểm.
Phải biết nhóm Triển Ngọc Mai thảy đều là cao thủ bậc nhất trong võ lâm, bảy người đã nhất tề xuất thủ và lại trong lúc chủ nhân Huyết Bi không hề phòng bị, dù võ công lão cao đến mấy cũng khó có thể chống đỡ được.
Chủ nhân Huyết Bi cấp tốc thoái lui, đồng thời vung tay phóng ra hai chưởng.
Liền thì, tứ đại thị vệ với tốc độ nhanh đến chóng mặt, cùng lao đến sau lưng bảy người, cuộc hỗn chiến lập tức diễn ra. Song chỉ trong chốc lát, tứ đại thị vệ với võ công cao siêu đã nhanh chóng điểm khoá huyệt đạo của tất cả bảy người nhóm Triển Ngọc Mai, thảy đều ngã lăn ra đất.
Sau đó, tứ đại thị vệ cùng đến đứng xếp hàng trước mặt chủ nhân Huyết Bi, cung kính thi lễ nói:
- Thuộc hạ đã hộ giá không tròn trách nhiệm, xin tôn chủ hãy trị tội.
Chủ nhân Huyết Bi cười nhẹ:
- Cũng chẳng trách các ngươi được ….
Người đứng đầu tứ đại thị vệ vội nói:
- Thương thế của tôn chủ…..
Thì ra chủ nhân Huyết Bi hai vai khẽ run rẩy, đã chẩy ra một bãi máu tươi xuống đất trước mặt, hiển nhiên lão đã thọ thương bởi sự đột kích của Triển Ngọc Mai.
Chủ nhân Huyết Bi cười giòn:
- Bổn bi chủ há phải là kẻ tầm thường, chút thương thế này đâu thể nào khiển bổn ni chủ bận tâm.
Tứ đại thị vệ lặng thinh, chủ nhân Huyết Bi lại chậm rãi nói:
- Hãy tức tốc mang bảy tên ác đồ này đưa vào trong bí cung Chính Nghĩa Nhai, giam vào thiết lao, chờ khi nào bổn Bi chủ hồi phục hẵng thẩm vấn định đoạt.
- Tuân mạng
Tứ đại thị vệ liền chia nhau cấp lấy bảy người dưói nách, đoạn cùng khom mình nói:
- Tôn chủ còn điều chi dặn bảo nữa không?
Chủ nhân Huyết Bi khoát tay:
- Hết rồi! Các ngươi đi đi
- Thưa vâng.
Tứ đại thị vệ vừa định tung mình phóng đi, chủ nhân Huyết Bi bỗng trầm giọng quát:
- Khoan đã!
Thủ toạ cận vệ chỉ cắp lấy mỗi một Triển Ngọc Mai liền vội chững bước khom mình nói:
- Thuộc hạ kính chờ lệnh dụ.
Chủ nhân Huyết Bi buông giọng âm trầm:
- Ả nha đầu này là hiểm độc nhất, khi đưa vào thiết lao hãy treo ngược thị lên.
- Thưa vâng.
Tứ đại thị vệ tung mình phóng đi, thoáng chốc đã mất dạng trong màn đêm nhập nhoà.