Bạch Kiếm Linh Mã

Chương 56 : Lâm nguy hiện tuyết mị, hảo kiệt bôn đào

Ngày đăng: 03:23 22/04/20


Lục Nguyên Minh thoáng ngẫm nghĩ, đoạn gật nhẹ đầu nói:



- Thôi được, ngươi hỏi đi!



Quân Trung Thánh quay xuống dưới đài, chậm rãi nói:



- Đây là một biến cố trọng đại của Chính Nghĩa Đoàn, các vị đều là cao thủ bậc nhất trong Tứ đại bộ thuộc, chẳng thể nào không bày tỏ ý kiến... Giờ bổn môn chủ muốn hỏi các vị một điều, các vị bằng lòng theo chủ nhân Huyết Bi do bốn vị thiên tôn trưởng lão mới chỉ định hay là tiếp tục theo bổn tôn chủ?



Dưới đài lập tức tung hô to như sấm động:



- Chúng thuộc hạ xin theo tôn chủ!



Quân Trung Thánh tươi cười quay sang Lục Nguyên Minh nói:



- Thật không may, tình thế này rất bất lợi cho bốn vị thiên tôn...



Lục Nguyên Minh cười hăng hắc:



- Đây hoàn toàn trong sự tiên liệu của bổn thiên tôn, ngươi là kẻ gian xảo, tất nhiên là phải có lôi kéo một số đồng bọn trung thành với ngươi, nhưng không cản trở được kế hoạch đã dự định của bổn chúng thiên tôn đâu!



- Vậy hẳn là bốn vị quả thật muốn đại khai sát giới, hạ sát tại chỗ tôn chủ cùng mọi người hiện diện phải không?



Lục Nguyên Minh buông giọng sắc lạnh:



- Nếu tình thế bắc buộc, bổn chúng thiên tôn cũng đành phải huyết tẩy nơi này thôi!



Quân Trung Thánh ung dung:



- Mọi sự đều có hai khả năng, rất có thể ngươi khó đạt thành ý muốn, nếu như kẻ xấu số không phải là thiên tôn chủ cùng Tứ đại thuộc hạ, vậy chẳng rõ kết quả sẽ ra sao?



Lục Nguyên Minh giận quá hóa cười:



- Ngươi nói vậy nghĩa là sao? Hay ý muốn nói là ngươi sẽ cầm đầu họ chống lại Tứ thiên tôn trưởng lão? Ngươi tự lượng có đủ sức không?



Quân Trung Thánh cười:



- Bổn tôn chủ đã nói, việc gì cũng đều có hai khả năng, hôm nay có lẽ giữa chúng ta đã trở thành thế thủy hỏa bất tương dung, nhất định phải có một còn một mất thôi!



Lục Nguyên Minh rút song kiếm sau lưng xuống quát:



- Quân Trung Thánh, bổn thiên tôn nhường ngươi tấn công trước ba chiêu, sau đó trong vòng mười chiêu sẽ lấy mạng ngươi.



Quân Trung Thánh hai tay xua lia lịa:



- Đó là mưu kế của ngươi, trước tiên nhường bổn tôn chủ ba chiêu, sau đó trong vòng mười chiêu lấy mạng tôn chủ, nếu vậy thì Tứ đại bộ thuộc sẽ chẳng dám đứng ra chống đối với các ngươi, thế là ngươi đã đoạt lấy Chính Nghĩa Đoàn một cách dễ dàng.



Lục Nguyên Minh đanh giọng:



- Nếu ngươi không chịu chấp nhận, bổn thiên tôn sẽ lấy mạng ngươi nội trong ba chiêu thì cũng vậy thôi!



Quân Trung Thánh bỗng ngửa mặt cười vang hồi lâu không ngớt:



Lục Nguyên Minh tức giận quát:



- Ngươi cười cái gì thế hả?



Quân Trung Thánh cố nén cười:



- Trước hết bổn tôn chủ phải cảm tạ ngươi đã tuyên bố danh tánh của bổn tôn chủ, trong bao năm qua không ai biết chủ nhân Huyết Bi chính là Quân Trung Thánh này, nên như các ngươi mà âm thầm mưu hại bổn tôn chủ rồi sau đó bảo một người khác là chủ nhân Huyết Bi, có lẽ sẽ chẳng ai hay biết, nhưng đáng tiếc là ngươi đã tính toán sai lầm, ha ha ha ha...



Lục Nguyên Minh cười to:



- Phương pháp tuy khác nhau nhưng kết quả thì vẫn vậy, bởi hôm nay dứt khoát không thể để cho Quân Trung Thánh ngươi còn sống trên cõi đời này nữa!



Quân Trung Thánh thản nhiên cười:




Vân Dật Long chau mày:



- Tuyết Mị nào? Hai lão quái lùn kia ư?



Tây Thiên Thần Ông gật đầu:



- Đúng vậy, có lẽ ngươi đã từng nghe nói đến lai lịch của họ rồi chứ?



Vân Dật Long lắc đầu:



- Vãn bối quả chưa từng nghe đến bao giờ, xin tiền bối chỉ giáo cho!



- Hai lão quái đó cư trú trên cao nguyên Mạt Mễ Nhĩ, một nơi rất cao và lạnh ở cực Tây Đại Mạc (Tân Cương), do đó mới được gọi là Tuyết Mị.



- Xem chừng họ dường như là một đôi vợ chồng... và lão tiền bối hình như có vẻ e sợ họ...



Tây Thiên Thần Ông cười ão não:



- Họ đúng là một đôi vợ chồng, người chồng là “Dương Mị” Vi Bất Bại, vợ là “Âm Mị” Liêu Bất Phàm, còn như tuổi tác bao nhiêu thì ngay lão phu cũng chẳng rõ...



- Vãn bối thấy dường như tiền bối có vẻ sợ họ...



Tây Thiên Thần Ông thoáng đỏ mặt:



- Bảo là sợ cũng được! Thật ra thì kiếm pháp và khinh công của lão phu cũng chỉ có thể tự bảo, muốn đánh bại họ chẳng phải là dễ. Qua tình hình khi nãy, lão ta có thể đón tiếp ba chưởng toàn lực của ngươi và hơn nữa còn đẩy ngươi thoái lui mấy bước, đủ thấy công lực của lão ta quả bất phàm, vì vậy lão phu mới phải lôi người bỏ chạy, kẻo lỡ có bề gì thì khốn.



Vân Dật Long cười nhạt:



- Lão tiền bối hẳn là hiểu biết rất nhiều về đôi Tuyết Mị ấy, có thể kể rõ hơn được chăng?



Tây Thiên Thần Ông gật đầu:



- Tuy chẳng rõ tuổi tác bao nhiêu, nhưng chắc chắn là phải lớn hơn lão phu. Lão phu ở miền Tây Hoang, nhưng họ lại ở cách chỗ lão phu đến hơn bốn ngàn dặm... Muốn đến Mạc Mễ Nhĩ nơi họ cư trú, nội đi qua sa mạc mênh mông cũng phải mất đến bốn năm ngày trời, vì vậy họ rất ít khi rời khỏi Mạc Mễ Nhĩ. Còn về việc lão phu biết họ là vào hồi năm mươi năm trước...



Ngẫm nghĩ chốc lát:



- Hồi ở trong Kim Bích Cung, vãn bối có nghe Lão Triển Bằng nói, Lũng Trung Tứ Quân Tử phải chăng là bốn người võ công cực cao miền Cam Lương. Hồi năm mươi năm trước đã hoành hành Cam Lương không ai địch nổi, nghe đâu dù là cao thủ võ lâm Trung Nguyên hay các miền biên thùy, thảy đều khiếp sợ con đường Cam Lương, không dám đi qua. Nhưng về sau bốn người ấy bỗng dưng mất tích, có lẽ cho đến nay vẫn còn là một điều bí ẩn.



Tây Thiên Thần Ông gật đầu:



- Họ đã chết dưới tay đôi Tuyết Mị hồi năm mươi năm trước, chết một cách hết sức ly kỳ, mãi đến nay lão phu vẫn còn cảm thấy ớn!



Vân Dật Long tò mò hỏi:



- Chẳng hay ly kỳ thế nào? Xin tiền bối hãy kể rõ nghe xem!



Tây Thiên Thần Ông trầm ngâm một hồi mới nói:



- Đó là một đêm thu hồi năm mươi năm trước, Lũng Trung Tứ Quân Tử có hẹn với một tên cự ma vùng biên trại để giải quyết một mối hiềm khích tại Bạch Long Thôi, lão phu tình cờ đi qua gặp phải sự kiện ấy!



Vân Dật Long bỗng hỏi:



- Và tiền bối đã can thiệp phải không?



Tây Thiên Thần Ông lắc đầu cười:



- Lão phu đâu có nhã hứng đến vậy! Lão phu ít khi nào bận tâm đến những cuộc xung đột tầm thù trên chốn giang hồ, song vì danh tiếng của Lũng Trung Tứ Quân Tử cùng với tên cự ma biên trại kia quả là to tát, lão phu bèn nấp vào gần đó bàng quan...



- Tên cự ma biên trại kia là ai vậy?



- Y là “Nhất Chỉ Truy Hồn” Lộ Trường Dao, hoành hành vùng Thiên Nam, danh tiếng còn vang lừng hơn cả Lũng Trung Tứ Quân Tử. Tên cự ma đó cực kỳ tàn ác, người nào đụng phải tay y chẳng những không một ai còn sống sót, mà còn chết một cách thê thảm, không vỡ sọ thì cũng đổ ruột, chưa từng để một tử thi được nguyên vẹn.



Còn như Lũng Trung Tứ Quân Tử cùng y đã vì sao kết thù thì lão phu chẳng rõ, lúc lão phu gặp họ thì cuộc chiến đã sắp diễn ra.